TN: Nam chính không theo kịch bản / 5% đừng đụng vào tôi!
TN: Nam chính không theo kịch bản
  • Trên miệng thiếu niên còn ngậm một cọng cỏ dại, một bộ dáng lưu manh.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Ai, ngươi đắc tội với ai?
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Bọn họ cư nhiên muốn làm ngươi như vậy?
  • majiaqi.
    majiaqi.
    "Hình ảnh máu tanh thê thảm kia, thật... thật làm cho người ta cảm thấy thảm thiết đáng sợ."
  • Mã Gia Kỳ lấy ra cọng cỏ dại mình treo ở khóe miệng, một bộ dáng phóng đãng không kiềm chế được, hành vi phóng đãng, anh hơi nhếch khóe môi, tầm mắt lại rơi vào trên người Quý Tiểu Mạn.
  • Hắn thấy Quý Tiểu Mạn ngay cả đứng dậy cũng có chút khó khăn
  • Vì thế vội vàng đến bên cạnh Quý Tiểu Mạn, đưa tay, nhẹ đỡ Quý Tiểu Mạn, đứng lên
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Đến đây, ta đỡ ngươi đứng lên đi?
  • Chiếc mũ của Mã Gia Kỳ nhìn qua rất thú vị, nhất cử nhất động của người phụ nữ trước mắt, trong mắt Mã Gia Kỳ đều có hứng thú khác.
  • Lúc này Quý Tiểu Mạn mới hoàn toàn thấy rõ người đàn ông đứng bên cạnh mình.
  • Nguyên lai
  • Là Mã Gia Kỳ.
  • jixiaoman
    jixiaoman
    Mã...... Mã Gia Kỳ...... Là anh à?
  • Lúc này đây, Quý Tiểu Mạn cũng không có bất kỳ ký ức nào về Mã Gia Kỳ trên thế giới này, ký ức duy nhất của cô chỉ có một người đàn ông, một người đàn ông tên là Tống Á Hiên.
  • Người đàn ông đã hại cô cả đời, khiến cô sống không bằng chết.
  • Nếu như không phải bởi vì nguyên chủ muốn buông tha cho hắn, nàng...... Sau khi ra tù chuyện thứ nhất chính là giết tên họ Tống kia.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Hả?
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Sao anh biết tôi tên là Mã Gia Kỳ?
  • jixiaoman
    jixiaoman
    Nhận...... nhận thức......
  • jixiaoman
    jixiaoman
    Nghe nói qua.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Tôi là một tên tội phạm QQ.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Lại còn có thể bị Quý gia đại tiểu thư nhận thức.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Vậy thật đúng là vinh hạnh của ta.
  • jixiaoman
    jixiaoman
    Cường...... Cường gian phạm......
  • Quý Tiểu Mạn cả người run lên
  • Trong ánh mắt Mã Gia Kỳ nhìn về phía trước tràn ngập sợ hãi, nhân sĩ cảnh sát này rõ ràng muốn giết chết cô sao? Bây giờ ở trong tù sẽ ra tay tìm người cưỡng hiếp cô, đúng không?
  • Chỉ là, sao có thể...... lại là Mã Gia Kỳ.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    "Anh có biết họ nói gì với tôi khi họ đến không?"
  • Mã Gia Kỳ khẽ nhếch môi, khóe miệng mỉm cười, nụ cười này, trong lòng Quý Tiểu Mạn lại có chút thấm vào người.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Bọn họ nói
  • Mã Gia Kỳ vừa nói, vừa hơi vươn tay về phía Quý Tiểu Mạn, tinh tế mài cát khuôn mặt Quý Tiểu Mạn, khuôn mặt vốn trắng nõn xinh đẹp, bị nhốt trong lao ngục không thấy ánh mặt trời này, đã trở nên có chút đáng sợ.
  • Làn da rất khô ráo, sờ lên, đều có chút thô ráp, Mã Gia Kỳ hơi nhíu mày, làn da một thiếu nữ, sao lại thô ráp như thế.
  • Còn Quý Tiểu Mạn, sau khi sửng sốt hồi lâu, vội vàng theo bản năng đẩy Mã Gia Kỳ ra.
  • jixiaoman
    jixiaoman
    Vô sỉ!
  • jixiaoman
    jixiaoman
    Ngươi...... Đừng chạm vào ta!
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Đừng chạm vào em?
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Quý Tiểu Mạn đúng không?
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Ta vừa rồi còn chưa nói xong đâu.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    "Anh biết họ nói gì với tôi không, huh?"
  • Mã Gia Kỳ căn bản không để ý tới sự chống đối và bài xích của Quý Tiểu Mạn đối với hắn, bỗng nhiên cười ra tiếng, sau đó, liền đem cả người Quý Tiểu Mạn chống lên bức tường ẩm ướt lại bốc mùi hôi thối phía sau.
  • Anh vươn tay, vuốt cằm Quý Tiểu Mạn, tiếp tục nói
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Bọn họ nói với ta......
  • Mã Gia Kỳ vừa nói, vừa chậm rãi tiến vào bên tai Quý Tiểu Mạn, thỉnh thoảng thổi hơi nóng, lỗ tai Quý Tiểu Mạn nhất thời đỏ bừng.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    "Nói với tôi, miễn là tôi làm theo những gì họ nói."
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Liền thả ta ra ngoài.
14
5% đừng đụng vào tôi!