Nói xong, tầm mắt Tống Á Hiên chuyển từ trên người Lưu Diệu Văn sang trên người Quý Tiểu Mạn.
songyaxuan.Quý Tiểu Mạn, cậu cảm thấy mình rất trâu bò sao? Chuyện gì cũng có thể xen vào?
liuyaowen.Ngươi quả thực là không nói đạo lý!
Tống Á Hiên hừ lạnh một tiếng, ngẩng đầu, tầm mắt lạnh lùng nhìn Lưu Diệu Văn, ngữ khí nhẹ nhàng phun ra mấy chữ.
songyaxuan"Ở thành phố S này."
songyaxuanTa chính là đạo lý.
Lưu Diệu Văn có chút tức giận, nhưng ngại quyền thế địa vị của Tống Á Hiên ở thành phố S, lại không tiện nói thêm gì nữa, ở thế giới này a, chính là như vậy, người có quyền có thế điều khiển tất cả.
Tống Á Hiên nói sai sao?
Không sai.
Ở thành phố S này, tập đoàn Tống thị nắm giữ mạch máu kinh tế, có quyền có tiền lại có thế, Tống Á Hiên hắn là đạo lý, cũng không sai, Lưu Diệu Văn nhéo nắm đấm, cuối cùng cười lạnh một tiếng.
liuyaowenTa không tranh chấp với ngươi.
liuyaowenNgươi đã chán ghét nàng như vậy, vậy ngươi tới đây làm gì? Mời ngươi, rời đi!
Tống Á Hiên chỉ cảm thấy có chút buồn cười, tay anh lại một lần nữa chỉ vào Quý Tiểu Mạn, từng câu từng chữ tràn ngập châm chọc
songyaxuanQuý Tiểu Mạn là người của tôi!
songyaxuanNgươi có tư cách gì để cho ta rời đi?
jixiaoman.Ngươi...... Nói hươu nói vượn!
Quý Tiểu Mạn ở trên giường bệnh hồi lâu không nói gì, rốt cục bị những lời này của Tống Á Hiên làm cho tức giận, cả người cô có chút cố hết sức từ trên giường bệnh bò dậy, tầm mắt đạm mạc nhìn về phía Tống Á Hiên, trong mơ hồ lộ ra một tia hận ý.
jixiaoman.Ta...... không phải người của ngươi.
jixiaoman.Cho tới bây giờ cũng không phải.
songyaxuanKhông phải người của ta?
songyaxuan"Đúng vậy, ngươi là kẻ thù của ta!"
songyaxuan"Hôm nay ngươi rơi vào trong tay của ta, phải hảo hảo nghe ta chỉ huy, ta bảo ngươi làm gì ngươi liền phải làm cái đó!
Quý Tiểu Mạn trầm mặc, ha ha, trong mắt anh, Quý Tiểu Mạn cô rốt cuộc là đồ chơi gì sao? Nàng thật sự thay nguyên chủ Quý Tiểu Mạn cảm thấy đáng tiếc, nàng như thế nào lại yêu sai người?
Nhưng mà, Quý Tiểu Mạn trầm mặc nhìn Tống Á Hiên trong mắt lại càng làm cho hắn tức giận
liuyaowenTống tổng, anh... quá đáng rồi!
songyaxuanKhông, như vậy còn chưa đủ!
songyaxuanNgươi cũng đừng quên, gần đây tập đoàn Lưu thị các ngươi có một hạng mục nhưng là chúng ta Tống thị bên này có hợp tác đấy."
songyaxuan"Nếu như ngươi lại tiếp tục ở chỗ này, ta không cam đoan để cho các ngươi cái kia hạng mục hoàn toàn thất bại!"
Lưu Diệu Văn theo bản năng siết chặt nắm đấm, hắn gắt gao nhìn chằm chằm Tống Á Hiên phẫn nộ bộc lộ trong lời nói.
liuyaowenNgươi uy hiếp ta?
Thanh âm Lưu Diệu Văn lạnh như băng, chết tiệt, vì sao mỗi một lần uy hiếp hắn đều là Tống Á Hiên này?
Hồi nhỏ thì thế.
Lớn lên cũng như vậy.
Dựa vào cái gì?
Dựa vào cái gì Tống Á Hiên hắn có thể một tay che trời, hết lần này tới lần khác hắn còn muốn...... Chết tiệt thừa nhận uy hiếp của hắn!?
Càng nghĩ, Lưu Diệu Văn cảm thấy càng tức, nhưng hết lần này tới lần khác đáng chết, tức giận này lại không thể thật sự hướng về phía Tống Á Hiên phát tiết.
songyaxuan.Ta uy hiếp ngươi thì làm sao?
Đe dọa hắn thì sao?
Đúng vậy, hắn uy hiếp hắn làm sao, hắn cũng không thể làm gì, Tống Á Hiên chính là biết, Lưu Diệu Văn hắn không có biện pháp với hắn.
Nắm tay, bị Lưu Diệu Văn bóp kẽo kẹt rung động
liuyaowenChúng ta đi rồi sẽ thấy!