TN: Nam chính không theo kịch bản
  • Nhìn thấy Tống Á Hiên, cậu sẽ nghĩ đến những chuyện Tống Á Hiên làm với Quý Tiểu Mạn. Thật ra, đến bây giờ cậu vẫn chưa hiểu, sao Tống Á Hiên lại biến thành một người thích cạy góc tường anh em?
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Quý Tiểu Mạn cô ấy...... Gần đây chỗ thuê phòng tôi đã biết, cậu......
  • songyaxuan
    songyaxuan
    "Nếu cần, tôi có thể đưa địa chỉ."
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Tống Á Hiên.
  • Lưu Diệu Văn mím môi, khẩu khí nhàn nhạt, nghe không ra một tia cảm xúc
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Ngươi cũng đi đi, ta muốn một mình, ngươi yên tĩnh một chút.
  • Trầm mặc một lát, Tống Á Hiên gật gật đầu
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Được, Diệu Văn, chỉ là rượu này anh đừng uống nữa.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Đến lúc đó vạn nhất ngươi uống say, ta......
  • Hai chữ "lo lắng", Tống Á Hiên cuối cùng vẫn nhịn không nói ra miệng.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Vậy ta đi đây.
  • Tống Á mím môi, xoay người, rời đi
  • _
  • Vào đêm, Lưu Diệu Văn một mình nằm trên giường, lăn qua lộn lại không ngủ được.
  • Tại sao... tại sao trong đầu anh toàn là bóng dáng Quý Tiểu Mạn
  • Từng là một cái nhăn mày một nụ cười, nhất cử nhất động.
  • Hắn bỗng nhiên liền nghĩ tới đã từng trung học thời điểm, Quý Tiểu Mạn từng đối với hắn tỏ tình lời nói
  • Đó là lần đầu hắn gặp Quý Tiểu Mạn.
  • /
  • Nữ sinh mặc một thân lam trắng đan xen đồng phục học sinh, có một chút ngượng ngùng hướng hắn đưa một trương thư tình.
  • Hơi cúi đầu, nhìn qua rất thẹn thùng.
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    "Lưu... Lưu Diệu Văn... anh thích em đã lâu rồi, em... em có thể... thử làm bạn trai anh không?"
  • Lưu Diệu Văn ngay cả nhìn cũng không nhìn Quý Tiểu Mạn, mím môi nhận lấy bức thư tình kia, sau đó liền xé nát bức thư kia.
  • Mảnh vỡ, trực tiếp ném vào trên người Quý Tiểu Mạn.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Tôi có bạn gái rồi!
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Còn có!
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Mỗi ngày không phải đưa thư tình, cũng là đưa nước khoáng các loại, ta đều cảm thấy mệt mỏi!"
  • Sau đó, Lộc Tiểu Đào tươi cười dịu dàng đi tới bên cạnh Lưu Diệu Văn, kéo cổ tay Lưu Diệu Văn.
  • luxiaotao
    luxiaotao
    Hôn văn, lại có cô gái đưa thư tình cho anh à?
  • luxiaotao
    luxiaotao
    Giấm chua này cũng không đủ cho ta ăn.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Tiểu ngốc tử.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    "Em yên tâm, trong mắt anh chỉ có em, thư tình của ai anh cũng sẽ không nhận."
  • Sau đó, Lưu Diệu Văn liền kéo cổ tay Lộc Tiểu Đào, rời đi, để Quý Tiểu Mạn một mình cứng đờ tại chỗ.
  • Lưu Diệu Văn không nhìn thấy, lúc anh xoay người rời đi, khóe mắt Quý Tiểu Mạn chứa đầy nước mắt, cô cũng không phải tức giận Lưu Diệu Văn cự tuyệt cô, mà là cảm thấy, người mình thầm mến lâu như vậy, cư nhiên dùng thái độ và khẩu khí này nói chuyện với cô.
  • Quý Tiểu Mạn chậm rãi ngồi xổm xuống nhặt lên bức thư tình bị xé nát trên mặt đất.
  • Lúc cô nhặt thư tình, Lưu Diệu Văn vừa vặn quẹo vào, thấy Quý Tiểu Mạn ngồi xổm xuống hốc mắt đỏ bừng tùy tiện nhặt thư tình trên mặt đất lên.
  • Khi đó hắn luôn cảm thấy, những nữ nhân cùng mình tỏ tình đều giống nhau, một đám hồ ly tử, chỉ biết một ngụm một cái "soái ca" hoa si nữ.
  • Nhưng bây giờ nghĩ lại, nguyên lai cũng không phải đều là như thế.
  • /
  • Lưu Diệu Văn cả người cuộn mình trong chăn, muốn ôm gối, trong đầu tất cả đều là bóng dáng của Quý Tiểu Mạn, chậm rãi, hắn co thành một đoàn, hốc mắt lại một lần nữa đỏ lên.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Tiểu Mạn......
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Không xứng đáng......
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Không xứng đáng......
  • Lưu Diệu Văn không ngừng nói ba chữ kia, hắn biết, vô luận mình nói nhiều hơn nữa không xứng đáng, cô gái đã từng yêu mình cũng không trở về được.
  • Nhưng mà, hắn...... vẫn muốn thử xem, cố gắng...... tới gần Quý Tiểu Mạn
  • Tình yêu không còn, chẳng lẽ không thể làm lại sao?
  • Chỉ cần anh cố gắng, cố gắng hơn nữa, có thể làm cho cô yêu anh lần nữa hay không?
  • Trước khi anh ấy chưa có bạn trai.
14
140% là vô dụng.