TFBoys: Nhân Danh Tình Yêu
  • Buổi tối hôm đó, Tống Vọng Thư lại muốn ngủ cùng Tạ Triều, tiểu cô nương bị lời này của nàng chọc cho vui vẻ, nhưng cũng không cự tuyệt, chỉ mặt mày cong cong nhìn tỷ tỷ.
  • Đường Tinh Miên nhún nhún vai, cô ngủ chỗ nào cũng không sao cả, lúc trước ở đoàn làm phim quay phim, cô thậm chí đã ngủ qua sơn động.
  • songwangshu
    songwangshu
    Xin lỗi, tôi có chút thì thầm muốn nói với Thần Hi.
  • Đường Tinh Miên cười cười, ánh mắt của nàng cùng Tống Vọng Thư chống lại, người sau chợt sinh ra một trận kinh hoảng, nàng cắn môi, ra vẻ trấn định cùng Đường Tinh Miên liếc nhau.
  • xiechao
    xiechao
    Thì thầm gì chứ?
  • songwangshu
    songwangshu
    "Ừm, lần trước không phải đã nói với cậu một nửa rồi sao, lần này với cậu..."
  • Tống Vọng Thư dắt Tạ Triều đi vào phòng ngủ, cô cũng không quay đầu lại, vào cửa liền khóa trái cửa phòng ngủ.
  • Tạ Triều mặc dù có chút nghi hoặc, nhưng là nữ hài tử riêng tư lời nói quả thật không tốt làm cho người ta nghe được, vì vậy cũng liền theo nàng đi, dù sao tối hôm qua tiểu biểu tỷ cũng khóa trái cửa.
  • Đường Tinh Miên ngủ chung giường với Đường Âm Uyển lười biếng ngáp một cái, cô đắp chăn, đeo tai nghe lên, sau đó liền nhắm mắt lại.
  • Lúc đó nắm tay Tạ Triều, vẻ mặt khẩn trương, lại có chút hưng phấn, Tống Vọng Thư cắn chặt môi.
  • Lại đến rạng sáng, lúc này đây, Tống Vọng Thư sau khi nghe được tiếng mở cửa phòng khách, không có quá mức khẩn trương.
  • Nàng cong môi, chờ mong ngày mai thức dậy có thể nhìn thấy hết thảy.
  • Nhưng mà ngay sau đó, trong phòng khách liền truyền đến tiếng chai vỡ vụn, ngay sau đó, chính là thanh âm xa lạ.
  • Tống Vọng Thư mở mắt ra, cô ngồi dậy, dép lê cũng không mang, liền mở cửa chạy ra ngoài.
  • Đập vào mắt là Mã Tư Tề chỉ mặc quần lót.
  • Nhưng sự tình không phải như trong tưởng tượng của nàng, nguyên bản giờ phút này hắn hẳn là đã thực hiện được.
  • Hết lần này tới lần khác giờ phút này hắn bị nam nhân mặc âu phục đè trên mặt đất, ngay cả đầu cũng không ngẩng lên được.
  • masiqi
    masiqi
    Buông ta ra! Các ngươi là ai! Lại dám động đến ta!
  • masiqi
    masiqi
    Các ngươi biết cha ta là ai không?
  • henanjin
    henanjin
    Liều mạng cha ai mà không biết?
  • Ngồi ở trên ghế, tay trái thưởng thức điện thoại di động nam nhân chống đầu, hắn mí mắt cũng không có nâng một chút, chỉ cúi thấp đôi mắt, trên khuôn mặt tuấn lãng không có bất kỳ cảm xúc.
  • Dưới chân Tống Vọng Thư là sàn nhà lạnh lẽo, giờ khắc này, trái tim cô so với sàn nhà dưới chân càng thêm lạnh lẽo.
  • masiqi
    masiqi
    Buông ta ra!
  • masiqi
    masiqi
    Tin tôi hay không......
  • henanjin
    henanjin
    Ồn ào muốn chết.
  • Nam nhân vừa nói ra lời này, đại hán mặc âu phục màu đen liền trực tiếp che miệng Mã Tư Tề lại.
  • Mã Tư Tề tức giận run rẩy cả người, thịt mỡ trên người hắn cũng đang run loạn, thấy thế nào cũng hết sức ghê tởm.
  • Tống Vọng Thư che miệng, trong dạ dày khó chịu lợi hại.
  • Cô chỉ cần nghĩ đến ngày hôm qua người đàn ông này thiếu chút nữa cạy khóa phòng ngủ chính, trong lòng vừa sợ vừa buồn nôn.
  • Mã Tư Tề bị đè xuống đất gắt gao trừng mắt nhìn nam nhân ngồi trên ghế, vẻ mặt phong khinh vân đạm.
  • henanjin
    henanjin
    "Phạm tội không thành, để ta ngẫm lại ngươi sẽ phán bao lâu, nga, thật không khéo, ta nơi này còn tra ra một ít chuyện thú vị, vừa vặn, đếm tội cũng phạt."
  • henanjin
    henanjin
    Ta nghĩ người cha vĩ đại kia của ngươi, phải buông tha cho cái trò lừa gạt ngươi.
  • Nam nhân rốt cục từ trên ghế đứng dậy, lúc này mới chú ý tới Tống Vọng Thư chân trần đứng tại chỗ.
  • Thấy đáy mắt cô rưng rưng, người đàn ông hiếm khi không có lên tiếng châm chọc, chỉ móc ra một hộp thuốc lá, cầm bật lửa đi ra ngoài.
  • songwangshu
    songwangshu
    "Cái gì... tội ác cố ý?"
  • Cổ họng Tống Vọng Thư khô khốc, dại ra hỏi câu này.
  • Vệ sĩ đứng tại chỗ mặt không chút thay đổi, cũng không để ý tới cô.
  • Tống Vọng Thư cắn môi, cô chạy tới, ngón tay đặt trên tay nắm cửa, lại đẩy cửa phòng ra.
14
77 Phạm tội