TFBoys: Nhân Danh Tình Yêu / 30. đến từ đâu
TFBoys: Nhân Danh Tình Yêu
  • Lúc Tống Vọng Thư đang tìm kiếm bóng dáng Dịch Dương Thiên Tỉ, Tạ Triều trong trường học quý tộc đã kéo cánh tay Mạc Xán ngồi ở vị trí của mình, đối diện các cô là Vương Nguyên và Bạch Kính Đình.
  • Bốn người chỗ ở chính là trường học nhà hàng Tây, trong này đồ ăn xem như trong căn tin đắt nhất, nhưng cũng là siêu ngon một loại kia, bọn họ thích nhất nơi này thịt bò bít tết.
  • Vương Nguyên cắt xong thịt bò bít tết, đưa cho Tạ Triều sau đó, liền hạ thấp đôi mắt, an tĩnh cắt thịt bò bít tết của mình.
  • xiechao
    xiechao
    "Ngày hôm qua ngươi gặp tiểu biểu tỷ?"
  • Động tác Vương Nguyên dừng lại, nhớ tới hình ảnh nha đầu kia xoa bóp trên mặt mình, hắn nhịn không được đỡ trán.
  • Nghe được lời Tạ Triều nói, Bạch Kính Đình cùng Mạc Khải liếc nhau, hai người đều nhìn về phía Vương Nguyên bất đắc dĩ.
  • baijingting
    baijingting
    Nếu không ngươi liền theo nàng đi.
  • wangyuan
    wangyuan
    Sao anh không theo cô ấy?
  • baijingting
    baijingting
    Ta đây không phải là không có bản lĩnh để cho nàng đối với ta như vậy như vậy sao.
  • Bạch Kính Đình cười hắc hắc, cho Tạ Triều một ánh mắt, người sau cong cong môi, chờ mong nhìn Vương Nguyên.
  • Vương Nguyên bĩu môi, nhún vai, mặc kệ Bạch Kính Đình, lại càng không muốn nhắc tới nha đầu thối hoa tâm kia.
  • Thấy hắn như vậy, Bạch Kính Đình cũng không kéo, hắn cắn vài miếng thịt bò bít tết, liền đem cánh tay khoát lên vai Vương Nguyên.
  • baijingting
    baijingting
    "Tan học sân bóng rổ, hẹn không?"
  • wangyuan
    wangyuan
    Ừ.
  • Vương Nguyên hung tợn cho Bạch Kính Đình một ánh mắt, lúc này đây, hắn nhất định phải đem Bạch Kính Đình đánh khóc cha gọi mẹ.
  • Thời gian ăn trưa chấm dứt, Tống Vọng Thư trở lại trong lớp, một lần nữa ngồi ở vị trí trên, nàng mím môi, lật xem sách giáo khoa, lại không ngừng ở trên sổ viết cái gì.
  • Mặt bàn bị người gõ vang, cô thành thật đứng lên, nhường chỗ cho Tô Dự.
  • Người sau ngồi ở vị trí, nhét sách vào trong ngăn kéo, liền ghé vào trên bàn, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ bắt đầu ngẩn người.
  • songwangshu
    songwangshu
    Nằm sấp như vậy sẽ không thoải mái.
  • suyu
    suyu
    “…?”
  • Tô Dự nhíu mày, hiển nhiên là bị quấy rầy ngắm phong cảnh xong thập phần không hài lòng.
  • Tống Vọng Thư cắn môi dưới, đưa gối Tạ Triều chuẩn bị cho Tô Dự.
  • Tạo hình rất đáng yêu, có thể ôm ngủ, không phải phấn nộn nộn, mà là màu lam thích hợp với Tống Vọng Thư.
  • Biết trường trung học quận Trường nghỉ trưa ở phòng học, Tạ Triều đặc biệt chuẩn bị cho Tống Vọng Thư cái gối nhỏ này.
  • Tô Dự mím môi dưới, đầu ngón tay dừng ở mép gối nhỏ, thật lâu sau, anh ngước mắt nhìn về phía Tống Vọng Thư.
  • Bị hắn nhìn như vậy, chính là không có ý kiến gì với hắn, Tống Vọng Thư cũng không nhịn được đỏ tai.
  • suyu
    suyu
    Ngươi......
  • Bang bang - -
  • Tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên, Tô Dự trong nháy mắt đứng lên, sau một khắc, hắn trực tiếp vượt qua bàn nhảy qua.
  • Tống Vọng Thư kinh ngạc nhìn bóng lưng bạn cùng bàn.
  • luchimeng
    luchimeng
    Em cũng đừng quá bất ngờ, đó là chị Tinh Miên, người Tô Dự thích nhất.
  • songwangshu
    songwangshu
    Hả?
  • Lục Trì Mộng không giải đáp thắc mắc cho cô, chỉ nhìn chằm chằm cái gối nhỏ của cô. Thật lâu sau, Lục Trì Mộng cười cầm nó lên.
  • luchimeng
    luchimeng
    Nhà Vọng Thư làm nghề gì vậy? Cái gối này tôi cũng không cướp được.
  • songwangshu
    songwangshu
    A...... Ta......
  • xiaqinghuan
    xiaqinghuan
    Được rồi, phải rung chuông, hỏi nhiều như vậy làm gì.
  • Lục Trì Mộng bĩu môi, theo Hạ Thanh Hoan rời đi.
  • Tống Vọng Thư nhìn cái gối nhỏ trên bàn, trong lòng suy nghĩ hàng vạn hàng nghìn.
  • Có đắt không?
  • Nàng hình như lại nợ Tạ Triều.
  • Tống Vọng Thư cong môi, cô ôm gối nhỏ, buông tất cả bút ký xuống, gối gối nhắm mắt lại.
  • Lục Trì Mộng ngồi ở vị trí của mình thần sắc không tính là đẹp, cô bĩu môi, ghé vào mặt bàn lạnh như băng.
  • Cô thật muốn biết rõ lai lịch của người bạn học mới này.
14
30. đến từ đâu