TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Vương Tuấn Khải cầm dây sạc điện, tuy nói là Vương Nguyên tự mình mời phạt, nhưng vẫn có chút khó chịu.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Tay trái, đưa ra.
  • Vương Nguyên run rẩy đưa tay ra, khẩn trương nhắm hai mắt lại.
  • Vương Tuấn Khải nhìn thấy bộ dạng này của Vương Nguyên, có chút muốn cười lại có chút đau lòng.
  • Vốn không muốn phạt hắn, Vương Tuấn Khải buông dây sạc điện xuống, bẻ thẳng tay Vương Nguyên, dùng bàn tay của mình, vỗ vào bàn tay Vương Nguyên.
  • wangyuan
    wangyuan
    Hả?
  • Vương Nguyên có chút mơ hồ, sao lại là tay?
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Lần này, đánh ngươi không ngủ đúng giờ, sau này đi ngủ sớm một chút, hả?
  • wangyuan
    wangyuan
    Mmm! Hiểu rồi.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Lại đây.
  • Vương Tuấn Khải ngoắc ngoắc ngón tay, bảo Vương Nguyên tới, sau đó, lại một lần nữa cầm lấy dây sạc điện.
  • Vương Nguyên cho rằng Vương Tuấn Khải lại muốn đánh hắn, cuống quít nhắm mắt lại chờ đợi đau đớn giáng lâm.
  • Tô - ha.
  • Nghe được thanh âm, lại không cảm giác đau đớn, Vương Nguyên nghi hoặc mở to mắt, lại nghe được một tiếng
  • Tô - ha.
  • Lúc này mới phát hiện, Vương Tuấn Khải đang đánh vào cánh tay trái của mình, đánh hai cái, đã sưng lên hai đạo sửng sốt.
  • wangyuan
    wangyuan
    Đại ca, ngươi làm gì vậy!
  • Vương Nguyên vội vàng chạy tới, lấy dây sạc điện sắp vung lên cánh tay trái của Vương Tuấn Khải.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Đại ca có sai, phải tự phạt.
  • wangyuan
    wangyuan
    Đại ca không sai!
  • Vương Nguyên nhớ rõ sắp khóc lên, chạy đến trong ngăn kéo cầm một hộp thuốc dự phòng, bôi lên cánh tay Vương Tuấn Khải.
  • Trong quá trình bôi, Vương Tuấn Khải cũng không nói gì, dù sao quả thật những đau đớn này đã không tính là kịch liệt.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Đại ca không có lo lắng đến cảm thụ của Nguyên Nguyên, làm cho Nguyên Nguyên vất vả.
  • wangyuan
    wangyuan
    Đại ca không sai, đừng đánh nữa được không?
  • Vương Nguyên đau lòng nhìn vết thương trên cánh tay Vương Tuấn Khải.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Được rồi, đều nghe theo nguồn gốc.
  • Vương Tuấn Khải cười cười, xoa xoa tóc cậu.
  • ---
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Mấy đứa nhỏ, ăn cơm đi.
  • Vương Tuấn Khải hắng giọng, hét lớn.
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Tới rồi.
  • Mấy người từ trong phòng nhanh chóng chạy ra, mới vừa ra cửa phòng, liền ngửi được từng trận mùi thơm.
  • Đại ca ở đây thật tốt. "Vương Nguyên thầm nghĩ, cười cười.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Cười cái gì, mau tới đây.
  • Vương Tuấn Khải nhìn thấy Vương Nguyên đang cười ở giữa phòng khách, lại gọi hắn một tiếng.
  • wangyuan
    wangyuan
    O, đến rồi.
  • Vương Nguyên gãi đầu, vội vàng ngồi lên bàn ăn.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Tân Bác, đại ca hỏi cậu, bạn nhỏ nhà trẻ khi dễ cậu cái gì?
  • Vương Nguyên nhíu mày, hắn cho rằng việc này đều đã qua, nhưng Vương Tuấn Khải muốn hỏi, hắn cũng không tiện ngăn cản.
  • yixinbo
    yixinbo
    Thì...... Họ nói tôi nói tiếng Anh không tốt, không nên đi nhà trẻ......
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Được rồi.
  • Vương Tuấn Khải nghe xong, ôn nhu lên tiếng.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Vậy tôi hỏi anh, lần trước bỏ nhà đi thì sao?
  • Tân Bác tựa hồ không nghĩ tới Vương Tuấn Khải có thể hỏi nơi này, lòng bàn tay lập tức đổ mồ hôi.
  • yixinbo
    yixinbo
    Tôi......
  • Anh ta quay sang nhìn anh trai và chị gái của mình, dường như đang tìm kiếm sự giúp đỡ.
  • Vương Nguyên vừa nhìn, quả nhiên là nhịn không được.
  • wangyuan
    wangyuan
    Đại ca, sự tình đều đã qua, cũng không cần nói nữa.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Cứ để đó.
  • Vương Tuấn Khải biết Vương Nguyên luyến tiếc đánh trẻ con, cho nên, ác nhân này khẳng định là mình làm a.
  • ----
  • Câu chuyện này chỉ là hư cấu, nếu có giống nhau, chỉ là trùng hợp.
  • Ngộ thăng chân nhân.
  • Chưa xong còn tiếp......
  • Hy vọng......
  • ----
14
Tự phạt