TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Vương Tuấn Khải căn bản cũng sẽ không nhận ra hắn, có cái gì mà trốn chứ? Hắn đưa tay đỡ đầu Đại Hùng, nhìn lại Vương Tuấn Khải thật sâu. Một khắc kia, hắn hoảng hốt cảm thấy ánh mắt Vương Tuấn Khải tựa hồ xuyên thấu cái mũ trùm đầu khiến hắn khổ không thể tả này, thẳng rơi vào trong mắt hắn, tựa hồ linh hồn của mình đều bị hắn nhìn thấu.
  • Nhưng hắn biết đây là không chân thật, cũng vô cùng tỉnh táo hiểu được - -
  • Họ đã trở thành người của hai thế giới.
  • Vô luận trước kia có bao nhiêu thân mật khăng khít, hiện tại, giờ này khắc này, Vương Tuấn Khải hết thảy hắn đều không có tư cách lại tham dự. Anh ở nước ngoài kết giao bạn bè gì, thích nhà hàng gì, xem phim gì, toàn bộ anh đều sẽ không biết. Có người yêu mới hay không, anh càng không có quyền hỏi đến.
  • Sau khi Hà Giai Vi và Vương Nguyên chụp ảnh chung xong lại hăng hái bừng bừng xúi giục Vương Tuấn Khải cũng tới chụp một tấm, hơn nữa xung phong nhận việc muốn làm nhiếp ảnh gia.
  • Cô đẩy Vương Tuấn Khải đến bên cạnh Vương Nguyên, mà Vương Tuấn Khải cũng không biểu hiện ra vui vẻ hay cự tuyệt gì, cứ tùy ý đứng bên cạnh hắn như vậy.
  • Ai nha, tới gần chút nha~
  • Nữ sinh giơ điện thoại di động nhắc nhở, Vương Nguyên mới nhớ tới chức trách của hắn. Vì thế hắn chỉ huy Đại Hùng giơ cánh tay lên, ôm lấy bả vai Vương Tuấn Khải, trùm đầu búp bê thật to cũng dựa vào đầu hắn.
  • Rõ ràng quần áo đặc biệt dày, thế nhưng hắn vẫn có thể cảm giác được cái kia chích "Hùng chưởng" hạ, thuộc về Vương Tuấn Khải nhiệt độ cơ thể. Trong mũ trùm đầu không khí không lưu thông, mồ hôi ướt tóc dán ở trán, Vương Nguyên nhẹ nhàng hô một hơi, cảm giác trước mắt sương mù mờ mịt, có phải hay không có cái gì mơ hồ con mắt, hắn cũng phân không rõ.
  • "Răng rắc" một tiếng, cô gái chụp ảnh xong, giống như tranh công giơ lên trước mặt Vương Tuấn Khải, "Thế nào, kỹ thuật chụp ảnh của tôi không tệ chứ?"
  • Vương Tuấn Khải liếc mắt một cái, trong hình một người một gấu tựa vào nhau, có chút buồn cười. Anh không nói gì, nhận điện thoại ấn lại liền ăn trong túi, nói với cô gái: "Đi thôi.
  • --------------------------------------------------------------------------
  • Nếu như nói mỗi đoạn tình cảm đều có - bài hát đính tình, vậy bài hát thuộc về bọn họ nên là<<Hành tây>>.
  • Đó là kỳ nghỉ hè năm nhất, trước khi chia ca.
  • Vương Nguyên tạm thời sửa lại nguyện vọng khoa văn, hai người cãi nhau ầm ĩ ở quán thịt nướng, phải nói là Vương Tuấn Khải đơn phương mượn hơi rượu phát tiết lửa giận. Sau khi hắn nghênh ngang rời đi, chiến tranh lạnh dài đằng đẵng bắt đầu.
  • Kỳ thật ngày đó Vương Tuấn Khải trách cứ rất đúng, cho nên Vương Nguyên một câu cũng không bào chữa cho mình. Hắn chọn khoa văn quả thật có một phần nguyên nhân là đang trốn Vương Tuấn Khải. Phát hiện ra mình thích bạn tốt không phải là điều khiến người ta hạnh phúc, nhưng may mắn chưa có gì xảy ra. Hắn hiểu được sự phẫn nộ của Vương Tuấn Khải, hắn là thiên chi kiêu tử, chưa từng chịu ủy khuất, chưa bao giờ gặp phải phản bội, cảm thấy bị thương cũng là chuyện thường tình.
  • Nhưng bước này Vương Nguyên không dám bước, lại càng không dám kéo Vương Tuấn Khải đi cùng.
  • Mãi cho đến kỳ nghỉ hè hơn phân nửa, lớp trưởng lớp 10 tổ chức tụ hội, Vương Nguyên vốn không muốn đi, nhưng bị bạn cùng bàn cũ nhõng nhẽo cứng rắn, thật sự kéo đến chỗ hẹn.
  • --------------------------------------------------------------------------
14
Tôi và tháp Babel 43