TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Có lẽ thiên tính con người cũng rất ti tiện, nếu như có thể tiếp nhận mình là một người ích kỷ, là có thể hào phóng thừa nhận điểm này, hắn vẫn muốn, vẫn có dục vọng của nhân loại.
  • Hắn quá cấp bách muốn tìm một cọng rơm, thoát khỏi đầm lầy làm cho người ta nghẹt thở này. Muốn tiếp tục đi con đường này, đi hoàn thành thứ có thể gọi là mộng tưởng kia, hắn chính là cần một cái chống đỡ như vậy.
  • Hôm nay hồi tưởng lại ngày đó chính mình thịnh nộ, thậm chí cảm thấy đơn thuần đến có chút chọc người bật cười. Hắn hoàn toàn không cần đem hiện tại cái này xa lạ Vương Tuấn Khải xem như một cái cao cao tại thượng người xấu, bởi vì trong mối quan hệ này, bọn họ đều không vô tội.
  • Vương Nguyên! Vương Nguyên! Phó đạo diễn gọi cậu đó. "Bị Lư Bồi Lâm quay một cái, Vương Nguyên mới từ trong hồi ức bừng tỉnh.
  • ...... A, được, vậy tôi qua trước. "Vương Nguyên uống xong ngụm nước còn lại trong tay, thuận tay ném cái chai vào thùng rác. Vừa định cất bước, lại bị trợ lý Tiểu Diệp gọi lại.
  • "Anh Nguyên," Tiểu Diệp cầm di động của Vương Nguyên, có chút không biết có nên mở miệng hay không, "Cái kia, Vương tổng đến tin nhắn, anh muốn xem trước sao?"
  • Vương Nguyên nhíu nhíu mày, mắt nhìn cách đó không xa, phó đạo diễn bên kia tựa hồ cũng không quá gấp gáp. Anh giơ tay ra: "Đưa cho tôi.
  • Mở khóa màn hình, tin nhắn Vương Tuấn Khải gửi tới cực kỳ ngắn gọn, chỉ có sáu chữ.
  • Địa chỉ quay phim gửi cho tôi.
  • Vương Tuấn Khải cũng không phải chưa từng tới đoàn làm phim của Vương Nguyên. Lúc trước hắn có việc đi ngang qua mà nói cũng sẽ bớt chút thời gian tới tìm người, nhưng sẽ không đi vào phim trường, bình thường đều là đem xe dừng ở bên ngoài, gọi điện thoại kêu Vương Nguyên đi ra bồi hắn ăn bữa cơm lại đi, không có gì đặc biệt.
  • Bất quá hiện tại nơi quay phim này quá hẻo lánh, muốn tiện đường ngược lại là không có khả năng, chẳng lẽ Vương Tuấn Khải là có chuyện gì? Vương Nguyên nghiêng đầu, cũng không suy nghĩ nhiều nữa, trực tiếp gửi định vị qua. Anh đưa điện thoại cho trợ lý, đi về phía phó đạo diễn vừa gọi anh, kết quả phát hiện đối phương lúc này cũng không vội tìm anh.
  • Bên kia đoàn làm phim đột nhiên xôn xao hấp dẫn ánh mắt của phần lớn mọi người, lập tức mọi người đều tràn về phía đó, rất náo nhiệt, giống như có nhân vật lớn nào đó tới.
  • Nhưng là lớn nhất cổ tay nam nữ chủ không phải rất sớm đã tới sao, Vương Nguyên nghĩ.
  • Buổi sáng vừa quay xong, hai người bọn họ lúc này hẳn là đều ở phòng nghỉ mới đúng. Huống hồ đã cùng một chỗ quay phim lâu như vậy, mỗi ngày đều đến, nhiều lắm là người chào hỏi nhiều một chút, cũng không đến mức trận chiến lớn như vậy đi.
  • Vương Nguyên thò đầu nhìn, một mảnh kia tất cả đều là người, thấy cũng thấy không rõ. Hắn vốn không thích xen vào việc của người khác, nhưng cảnh tiếp theo chính là cảnh của hắn, khó tránh khỏi có chút tò mò, Thiên giòn trực tiếp mở miệng hỏi nhân viên công tác đứng ở một bên: "Là ai tới?"
  • Cô gái kia liếc anh một cái: "Ồ, anh không biết sao? Hà Giai Vi à, khách mời.
  • Cái tên này trong vòng vài ngày ngắn ngủi xuất hiện hai lần, Vương Nguyên có chút kinh ngạc, "Cũng sắp đóng máy rồi, cô ta tới khách mời là ai?"
  • Chính là cái kia, cái kia phía trước vẫn che mặt! Muốn thêm một đoạn ngắn vạch trần mạng che mặt thần bí. Cậu nghĩ xem, mặt nạ vén lên, phía dưới lại là mặt của nữ diễn viên nổi tiếng, nổ một chút không phải tới rồi sao.
  • Vương Nguyên biết cô ta đang nói về ai.
  • Tả hộ pháp, nhân vật phản diện lớn nhất trong phim, tổng cộng không có mấy cảnh quay, mỗi lần còn đeo mặt nạ, muốn nói tới cảnh nhiều nhất ngược lại là cảnh sắp quay với Vương Nguyên, hắn diễn vai Mục Triều chính là chết dưới tay Tả hộ pháp này.
  • Vương Nguyên không tiếp tục hỏi nữa, bên cạnh tuổi trẻ camera lão sư ngược lại là bị gợi lên lòng hiếu kỳ, truy vấn: "Như thế nào đột nhiên như vậy, là lúc nào nói muốn tới khách mời a?"
  • ------------------------------------------------------------------------
14
Tôi và tháp Babel 14