TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Đêm nay, Vương Nguyên đối với mời rượu bằng hữu ai đến cũng không cự tuyệt, thế cho nên ngày hôm sau tỉnh lại lúc đầu đều có chút mơ hồ đau nhức. Anh tắt đồng hồ báo thức và ngồi dậy khỏi giường. Thời tiết đã bắt đầu lạnh, hắn từ trong tủ quần áo chọn một kiện thoải mái màu trắng vệ y, đối với gương khoa tay múa chân hai cái về sau, cũng không khỏi hướng về trong gương chính mình nở nụ cười một tiếng.
  • Dù sao kế hoạch hôm nay của hắn, thật sự là có chút ngây thơ.
  • Hai mươi mốt tháng chín, đây là ngày Vương Nguyên cho dù không vẽ trên lịch cũng thuộc nằm lòng. Anh thu dọn xong liền ra cửa, suy nghĩ một chút vẫn là thêm vào một bộ khẩu trang, đón xe đến một tiệm bánh ngọt.
  • Trước cửa trường Nhất Trung, cho dù là ngày nghỉ cũng náo nhiệt phi phàm như trước. Có thể là có học thêm, trên đường phố tốp năm tốp ba thiếu niên thiếu nữ đi tới, mỗi người mặc đồng phục học sinh, lưng đeo cặp sách, thấp thoáng dưới cây ngô đồng trò chuyện phiền não cùng lớp học, trong lúc lưu truyền bát quái, lá rụng đầu tiên của mùa thu rơi vào sọt xe đạp cũng không người phát hiện.
  • Vương Nguyên quẹo vào đầu ngõ, cửa hàng bánh ngọt kia ở vị trí rất dễ thấy, hôm nay cửa đình vắng vẻ khó có được, ngược lại hợp ý hắn.
  • Lúc rảo bước tiến vào cửa, đập vào mặt là một mùi bơ ngọt ngào, Vương Nguyên có chút ngượng ngùng, cô gái nhỏ trong tiệm cũng rất nhiệt tình, hỏi anh muốn mua bánh ngọt hay là DIFC, Vương Nguyên. Chọn vế sau.
  • Là làm cho bạn gái sao? Tiểu cô nương nói, "Ngươi cũng thật có tâm a!
  • Vương Nguyên cách khẩu trang sờ sờ chóp mũi:... Coi như là "đi.
  • Về bánh ngọt DIFC, điều này cũng phải ngược dòng đến thời trung học phổ thông, lúc ấy cửa hàng bánh ngọt trước cửa trường Nhất Trung còn không phải là cửa hàng này, bất quá cũng giống nhau là được. Có một năm lễ Giáng Sinh, cũng không biết là gió thổi cái gì, nữ sinh trong lớp đều chạy tới tự tay làm bánh ngọt, nhất là có bạn trai, toàn bộ lôi kéo đối tượng đi thể nghiệm. Lúc ấy bạn cùng bàn của Vương Tuấn Khải chính là đối tượng bị kéo đi, sau khi trở về khoác lác một phen tay nghề làm bánh của bạn gái nhỏ kia là trên trời có dưới đất cỡ nào.
  • Vương Tuấn Khải lúc ấy rất khinh thường, tay nghề làm bánh gì, không phải
  • Là nhân viên cửa hàng bảo anh làm cái gì thì làm cái đó, làm theo trình tự đi, ai còn không biết.
  • Nhưng mà chịu đựng đến tan học, hắn không biết như thế nào lại bị lời nói của bạn cùng bàn gợi lên tâm tư, đột nhiên lôi kéo cùng hắn đi trên đường về nhà. Vương Nguyên nói: "Không bằng chúng ta cũng đi làm trứng đi.
  • Bánh?
  • Nhìn thấy Vương Nguyên trên mặt lộ ra kinh ngạc cùng nhịn cười cùng tồn tại biểu tình, hắn lại lập tức giống một con giẫm lên đuôi mèo, nhanh chóng. nói: "Ta nói đùa đấy, ta mới không có một."
  • Đi đi! Vương Nguyên ngắt lời hắn, cười đến mặt mày cong cong, "Kỳ thật ta cũng rất muốn thử xem, cảm giác rất thú vị!
  • Bọn họ hẹn vào cuối tuần, lớn nhỏ cũng coi như một lần hẹn hò, hai người còn ngây ngốc ước mơ vài ngày, kết quả thì sao?
  • Kết quả ngày hôm đó bởi vì Thẩm Tâm Ngữ đột nhiên mất khống chế, tất cả đều làm hỏng. Hắn không có cách nào, thả bồ câu của Vương Tuấn Khải.
  • Sau đó hắn nghĩ tới lại đi một lần, nhưng Vương Tuấn Khải nói không cần, vì thế hai người không bao giờ nhắc tới chuyện này nữa.
  • Vương Nguyên đương nhiên không cho rằng hôm nay mình vì Vương Tuấn Khải làm một cái bánh sinh nhật, là có thể bù đắp vết rách năm đó, nhưng hắn chỉ là muốn làm chút gì đó.
  • Đem thời gian quay tới thời khắc ban đầu bắt đầu sinh ra ngăn cách, dùng phương thức ngốc nhất, vì quan hệ dần dần không thể vãn hồi của bọn họ, làm chút gì đó.
  • .....
  • ---------------------------------------------------------------------------
14
Tôi và Babel 92