TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Mặc dù là hai người bữa tối, nhưng Vương Tuấn Khải cơ hồ không có hỏi hắn muốn ăn cái gì, nghĩ đến hắn cũng không cần như thế săn sóc. Nhưng có lẽ là giữa hai người đã từng quá mức hiểu rõ, khẩu vị hai người lại gần giống nhau, Vương Tuấn Khải lựa chọn phần lớn đều rất phù hợp khẩu vị của mình.
  • Lúc tính tiền Vương Nguyên cướp thanh toán, Vương Tuấn Khải vốn muốn ngăn cản chưa từng thấy cùng "Kim chủ" đi dạo phố còn phải tự mình bỏ tiền, nhưng nhìn Vương Nguyên thành công đưa thẻ ra thì lộ ra vẻ mặt như trút được gánh nặng, trong lòng hắn giống như bị cái gì đụng một cái, liền tùy hắn đi.
  • Về đến nhà sắp xếp đồ đạc xong xuôi, Vương Nguyên vào phòng bếp bận rộn, Vương Tuấn Khải liền lười biếng tựa vào khung cửa nhìn hắn. Ngón tay đánh trứng gà trắng nõn mà thon dài, đó là một đôi tay đánh đàn dương cầm, nhìn qua da mịn thịt mềm, giống như là chưa từng chịu khổ, nhưng Vương Tuấn Khải còn nhớ rõ mùa đông năm ngoái nó bị lở loét và vết thương che đậy.
  • Nổi chảo dầu, ớt và tỏi đổ vào, dầu nóng liền văng tung tóe, Vương Nguyên giống như không cảm giác được, thuần thục cầm lấy xẻng xào vài cái. Phòng bếp trong nháy mắt trở nên có chút oi bức, thái dương cũng chảy ra một chút mồ hôi. Vương Nguyên lấy mu bàn tay lau một cái, đột nhiên bị người cầm bả vai. Hắn theo bản năng quay đầu lại, chẳng biết khi nào Vương Tuấn Khải đứng ở phía sau mình trực tiếp đem thứ gì đó từ trên đầu hắn trùm qua, sau đó lại cầm lấy hắn xoay người, thắt nút sau lưng hắn. Vương Nguyên cúi đầu, là tạp dề trước kia hắn mua dầu salad tặng.
  • Nguyên liệu nấu ăn cao cấp mua rất nhiều, nhưng bữa tối lại ăn rất bình thường. Ớt chuông ngưu liễu, thịt hầm, cải trắng xào cay, canh trứng hồng, đều là món hai người thích ăn, bởi vậy ba món một món canh đều bị càn quét sạch sẽ.
  • Cơm nước xong lại ngồi trên sô pha xem chương trình giải trí. Thật lâu không có thời khắc thả lỏng như vậy, Vương Nguyên đi chân trần, khoanh chân, trong ngực ôm một cái gối ôm, tập trung tinh thần nhìn chằm chằm TV.
  • Cùng Vương Tuấn Khải ở chung hòa bình ngoài ý muốn, lúc này, Vương Nguyên cảm thấy mình rất thích gian nhà trọ này, nho nhỏ cũng rất ấm áp, tuy rằng nó đã từng làm cho mình không quá vui vẻ. Trên thực tế, thay vì nói căn hộ này là nhà hắn, không bằng nói là nhà Vương Tuấn Khải. Vương Tuấn Khải quả thật có thể muốn tới thì tới muốn đi thì đi, nói khó nghe một chút, đây bất quá là một bất động sản "Kim ốc tàng kiều" của hắn mà thôi.
  • Vốn là, Vương thiếu gia cao cao tại thượng đương nhiên là chướng mắt loại phòng ở này, cho tới bây giờ hắn cũng như cũ không chút che dấu ghét bỏ đối với nơi này --
  • Đem thời gian quay về hơn nửa năm trước, gian phòng trọ Vương Nguyên thuê kia dẫn tới Vương Tuấn Khải cực lớn bất mãn, đại thiếu gia vẫn nói trong phòng kia có mùi mốc meo, phơi không được mặt trời, mỗi lần đi đều cả người không thoải mái. Vì thế Vương Nguyên bị buộc phải tìm chỗ ở mới, Vương Tuấn Khải có thể "đặt chân".
  • Vì để cho hắn hài lòng, Vương Nguyên nhẫn tâm bỏ ra một khoản dự toán rất lớn ở trên phòng thuê, cuối cùng thật vất vả mới tìm được căn phòng diện tích không lớn này, nhưng phòng khách phòng ngủ phòng bếp nhà vệ sinh đầy đủ mọi thứ.
  • Nhưng mà Vương Tuấn Khải vẫn không hài lòng, nhưng đây đã là cực hạn của Vương Nguyên. Khi đó Vương Tuấn Khải thậm chí trực tiếp ném cho hắn một chuỗi chìa khóa, bảo hắn chuyển đến một chỗ trống ở trung tâm thành phố, Vương Nguyên đương nhiên không đáp ứng, dây dưa gần nửa tháng việc này mới không giải quyết được gì. Sau đó lại qua hai tuần, muốn giao tiền thuê nhà thời điểm, Vương Nguyên mới biết mình thuê gian này nhà trọ cũng bị Vương Tuấn Khải cho mua, vì thế hắn âm thầm không vui một đoạn thời gian rất dài, cuối cùng cũng chỉ có thể thỏa hiệp.
  • --------------------------------------------------------------------------
14
Tôi và Babel 56