TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Nàng phụ trách nghiêm túc, Vương Nguyên đối với nàng hảo cảm độ cũng tăng lên không ít.
  • Vào được pháp nhãn của Vương Tuấn Khải đương nhiên không phải là kẻ đầu đường xó chợ gì, Vương Nguyên nghĩ, điều này cũng không có gì ngoài ý muốn.
  • Hà Giai Vi và người trong chương trình giải trí của cô gần như giống nhau, hào phóng thẳng thắn, vì thế đến khi quay xong, cũng trở thành bạn bè có thể tán gẫu vài câu với Vương Nguyên.
  • Sau khi cô đi, Vương Nguyên liên tục quay phim đến rạng sáng, rốt cục hoàn mỹ hoàn thành cảnh quay cuối cùng.
  • Hôm nay là "Mục Triều" đóng máy bởi vì hai ngày này tập trung quay phim, Vương Nguyên sớm hoàn thành công việc, cái này còn nhờ Vương Tuấn Khải tôn đại thần này. Đoàn làm phim cố ý mua bánh ngọt, đây thường là nam nữ chính mới có đãi ngộ, hắn, không có danh tiếng gì, hoặc là nhân duyên tốt, hoặc là dính Vương Tuấn Khải quang. Vương Nguyên cho rằng thành phần sau chiếm đa số - điểm, nhưng vô luận như thế nào, mọi người biểu hiện ra ngoài đều là thiện ý. Cuối cùng vô luận diễn viên hay là nhân viên công tác, cơ hồ mỗi Cá nhân trên mặt đều ít nhiều dính bơ trắng. Bánh ngọt một miếng không ăn, Vương Nguyên cũng cảm thấy rất vui vẻ.
  • Đây là lần đầu tiên hắn nghiêm túc vào đoàn làm phim, cũng là lần đầu tiên hoàn thành quay phim truyền hình chuyên nghiệp chính thức. Hắn ở chỗ này không có đụng qua người mới thường thường sẽ đụng vách tường, ngược lại học được quá nhiều rất nhiều.
  • Vương Nguyên không ở lại đoàn làm phim nghỉ ngơi, trực tiếp trở về nhà. Lúc Tiểu Diệp đưa anh đến nhà trọ trong nội thành đã là giữa trưa, liên tục xoay vòng hơn hai mươi giờ, giờ phút này anh đứng cũng không vững, khóa mật mã ấn nhiều lần mới thành công mở cửa.
  • Vương Nguyên thay dép lê, muốn trực tiếp đi phòng ngủ ngủ bù, đi qua phòng khách lúc mới phát hiện trong nhà nguyên lai còn có một người.
  • Trên sô pha, Vương Tuấn Khải đang nửa tựa vào nơi đó nghỉ ngơi, sắc mặt không tốt lắm, dưới ánh mắt một mảnh đen nhánh, trong lòng còn ôm cái laptop. Nghe được tiếng bước chân, hắn nhíu nhíu mày, sau đó chậm rãi mở mắt. Nhìn thấy Vương Nguyên, hắn tiện tay gãi gãi rơi lả tả đến trước trán tóc, giọng nói còn mang theo vừa tỉnh lại khàn khàn: "K.Green?"
  • ..。.” Vương Nguyên có chút nghi hoặc hắn tại sao lại ở chỗ này, bất quá không hỏi.
  • Nói như vậy, Vương Tuấn Khải sẽ không ở trong căn hộ của mình quá lâu, n lại càng không thường ngủ lại, là đối phương ghét bỏ nơi này quá nhỏ quá rách nát, hắn cần gì phải bỏ qua biệt thự của mình để chen chúc trong phòng nhỏ: Hai là hai người bọn họ cũng không đứng đắn gì.
  • Nơi này của hắn đối với vị Vương tổng này mà nói cũng chỉ là điểm dừng chân tạm thời khi hứng thú dạt dào mà thôi.
  • Hiện tại có thể lại là thời điểm Vương Tuấn Khải hưng phấn tới, nhưng Vương Nguyên thật sự quá mệt mỏi, không thể tiếp khách, cũng không có tâm tư chu toàn.
  • Người đàn ông trước mặt đưa tay khép máy tính lại, bàn bạc nghiệp vụ với công ty nước ngoài phải phối hợp với thời gian của đối phương, gần như kéo dài cả đêm hội nghị video khiến thể lực Vương Tuấn Khải cạn kiệt, chớ nói chi là sau hội nghị còn có lượng công việc chồng chất mấy ngày nay chờ anh.
  • Ăn chút gì trước khi ngủ. "Vương Tuấn Khải nhìn thấu sự mệt mỏi của Vương Nguyên, hắn từ trên sô pha đứng lên, cởi ống tay áo sơ mi, gập lên hai lần.
  • Vương Nguyên nhìn hắn mang dép giảm giá mình mua ở siêu thị đi vào phòng bếp, từ trong tủ lạnh vốn nên rỗng tuếch lấy ra hai quả cà chua cùng ba quả trứng gà. Trong ngăn tủ cao nhất còn có nửa túi mì sợi, hắn không tốn chút sức nào lấy xuống, đặt ở trên bàn lưu lý.
  • --------------------------------------------------------------------------
  • --------------------------------------------------------------------------
  • --------------------------------------------------------------------------
14
Tôi và Babel 51