TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Vương Nguyên cơ hồ không ngậm nổi miệng, dán vào lòng bàn tay ấm áp của Vương Tuấn Khải, giống như ấu thú vừa mới mọc ra răng sắc bén. Vương Tuấn Khải cảm giác được có ướt át nhỏ giọt, loạn thất bát tao mà thấm ướt hắn đắp ở Vương Nguyên trên mặt bàn tay kia, lòng bàn tay dán đầy nước mắt cùng nước miếng.
  • Chờ lăn qua lăn lại xong, trời cũng sắp sáng. Vương Nguyên mềm nhũn ngã vào trong chăn, cả người tản ra như không có khí lực, gối lên cánh tay Vương Tuấn Khải nửa mê nửa tỉnh. Cũng chỉ có lúc này hắn thu hồi gai nhọn quật cường, không đề phòng chút nào. Căn phòng tối dần sáng lên, ánh sáng làm cho đường nét của nhau trở nên rõ ràng. Vương Tuấn Khải đưa tay hất hất mái tóc hơi dài của Vương Nguyên, lộ ra lông mày thanh tú cùng lông mi bất an run rẩy của hắn, đôi môi hình dạng tốt đẹp phía dưới khẽ nhếch lên, đang chậm rãi thở ra.
  • Vương Tuấn Khải chần chờ một hồi, mới nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt Vương Nguyên, đánh thức hắn.
  • Lần này ngủ không bao lâu lại bị đồng hồ báo thức đánh thức, ngoài cửa sổ truyền đến tiếng chim hót líu lo, một ngày mới mặt trời vẫn mọc như thường lệ, ánh mặt trời bò qua bệ cửa sổ dính bụi chiếu vào phòng.
  • Vương Nguyên Cường chống đỡ thân thể đến trường quay, kết quả đạo diễn lại giống như rất kinh ngạc, hỏi hắn sao lại tới đây.
  • Nhân Vương Nguyên không hiểu: "Không phải có quay phim sao?
  • Đạo diễn Tần ngẩn người, rõ ràng phó đạo nói với anh, chào buổi sáng, lên Vương Tuấn Khải tới giúp Vương
  • Nguyên xin nghỉ nửa ngày nhưng hắn không nói gì nữa, vì thế khúc nhạc đệm nhỏ này cũng bị Vương Nguyên ném ra sau đầu.
  • Cảnh quay buổi sáng của Vương Nguyên được sắp xếp lại đến buổi chiều, đoàn làm phim thường xuyên điều chỉnh như vậy, anh ta không để ý lắm, cũng không thừa dịp khoảng thời gian này trở về ngủ bù, giống như thường ngày ngồi ở phim trường, vừa quan sát học tập cách diễn của các diễn viên khác, vừa nghiên cứu kịch bản trên tay mình.
  • Sáng sớm Vương Tuấn Khải đã đi rất sớm, phim trường hôm nay đã trở lại trạng thái ngày xưa, tất cả mọi người bận rộn, không ai rảnh rỗi để ý người khác. Buổi trưa tiền bối diễn vai nữ chính mời mọi người uống trà sữa, Vương Nguyên đang cắn trân châu tập trung tinh thần xem kịch bản, Hà Giai Vi tới.
  • Cô đến rất đúng giờ, không có kiêu ngạo gì. Vương Nguyên vốn cho rằng đối mặt với cô, cảnh này sẽ rất không dễ diễn, không nghĩ tới tâm tình của mình lại ổn định hơn so với tưởng tượng.
  • Mấy cảnh khảo nghiệm diễn xuất nhất đều đã quay xong, phần còn lại lấy võ đánh chiếm đa số, chỉ cần động tác đủ đẹp, để cho người xem cảm thấy đẹp mắt là được. Võ thuật của Vương Nguyên là lúc ở trường học bị một giáo viên tương đối nghiêm khắc chơi mạng trẻ con luyện ra, lúc diễn<<Phong Vũ Thập Châu>>, cho dù động tác có độ khó cao cũng chưa bao giờ dùng qua thế thân, trình độ của trận hôm nay cũng coi như hạ bút thành văn. Mà Hà Giai Vi tuy rằng hiện tại xem như "nghệ sĩ giải trí", nhưng đã từng diễn, hơn nữa còn có bản lĩnh vũ đạo từ nhỏ, động tác thiết kế cho cô không phức tạp, đùa giỡn cũng ra dáng.
  • Thật ra thì đạo diễn Tần chỉ định để Hà Giai Vi quay vài cảnh đơn giản, phần còn lại do thế thân hoàn thành là được, dù sao lúc trước cũng là tạm thời kéo người qua, đối phương nể mặt, cũng không thể được voi đòi tiên. Hơn nữa anh căn bản không nghĩ tới Hà Giai Vi sẽ chủ động liên lạc, cố ý bổ sung cảnh quay một lần nữa, thậm chí còn làm tốt bài tập trước, cũng kiên trì quay xong tất cả cảnh quay sau khi Tả hộ pháp tháo mặt nạ xuống.
  • --------------------------------------------------------------------------
14
Tôi và Babel 50