TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử / Tôi Và Tháp Babel 110
TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Kim Lượng khó có được thần đi một lát, khi phản ứng lại, cặp mắt xinh đẹp, hình hạnh nhân trước mắt kia nâng lên.
  • Trung tâm thành phố xa hoa trụy lạc, đèn neon mười dặm, khách sạn nổi tiếng nhiều như lông trâu, nhưng mà thường thường được các công tử anh em ghé thăm cũng chỉ có mấy nhà kia, trong đó phải là Đông Phong Lâu nhân khí vượng nhất.
  • Vương Tuấn Khải buổi chiều bàn chuyện làm ăn, buổi tối liền thuận đường đi Đông Phong Lâu ăn cơm, đám bạn hợp tác kia mỗi người đều có gia đình, nhưng bên người mỗi người đều là tiểu cô nương trẻ tuổi liếc mắt một cái đã còn chưa tốt nghiệp. Mấy tên ngốc không biết từ nơi nào nghe nói Vương Tuấn Khải đặc thù "Sở thích", còn cố ý cho hắn cũng "An bài" một cậu bé học viện điện ảnh, cũng không biết là bám vào quan hệ của ai.
  • Trường học cậu bé kia học chính là trường cũ của Vương Nguyên, ăn mặc rất Nhật Bản, một mái tóc xoăn nhỏ nhuộm thành màu nâu, bộ dạng coi như không tệ, ở trước mặt cậu ta ngoan ngoãn, nhưng Vương Tuấn Khải lại cảm thấy thập phần phiền chán.
  • Hắn không tự giác nhớ tới trước kia Vương Nguyên cũng từng nhuộm kiểu tóc này, lông xoăn màu nâu nhạt, thoạt nhìn đơn thuần vô hại. Nhưng mà cùng đứa bé trai này bất đồng, Vương Nguyên khi đó tuyệt đối là bộc lộ tài năng, cho dù còn đang đọc sách, cỗ khí chất này cũng tương đối dễ thấy, trong đám người liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy. Mỗi lần cuối tuần mình đi Vương Nguyên trường học tìm người, đều cảm thấy hắn trời sinh phát sáng.
  • Học viện điện ảnh đương nhiên không thiếu trai đẹp gái đẹp, liếc mắt một cái liền không có bộ dạng khó coi, nhưng mà lại không có người nào giống như hắn không giống người thường. Vương Tuấn Khải cũng không cho rằng đây là kính lọc để mình nhìn người yêu, hắn rất tin tưởng Vương Nguyên là người muốn đứng dưới ánh đèn sân khấu.
  • Một. Người đi đường đi vào đại sảnh, Vương Tuấn Khải lại đột nhiên dừng bước. Vị nam hài đi theo phía sau hắn thiếu chút nữa đụng vào, lòng còn sợ hãi vững vàng bước chân, tò mò theo ánh mắt của hắn nhìn ra ngoài mặt tường thủy tinh.
  • Một - chiếc xe màu đen vừa mới dừng lại, phía trên đi xuống hai người, phía trước một người đeo kính gọng vàng, mặc âu phục, tuổi nhìn qua chừng bốn mươi. Người phía sau đeo khẩu trang, trên người mặc một bộ y phục màu đen kiểu dáng bình thường, không thấy rõ tướng mạo, nhưng khí chất phi thường xuất chúng, thế nhưng làm cho người ta sau khi nhìn thấy liền rất khó dời mắt.
  • Ngoài ra, cậu bé không nhìn ra cái gì đặc biệt, tình huống trước mắt cũng không cho phép cậu đi sai vặt quá lâu.
  • Lại quay lại mặt, hắn lại ngoài ý muốn phát hiện, trong khoảng cách hai bước, hắn cố gắng nịnh bợ vị kia tướng mạo ăn nói toàn bộ bất phàm quý nhân, sắc mặt đột nhiên trở nên tương đối khó coi.
  • ---------------------------------------------------------------------------
14
Tôi Và Tháp Babel 110