- ................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................................... Tôi thấy choáng, không còn sức trụ vững, may có cánh tay ôm lấy tôi, thều thào nói:
- wangjunkaiNói đi, Thiên Tỉ, ngươi nói ngươi đã phạm sai lầm gì?
- yiyangqianxiA, đại ca, em không nên không ra ngoài ăn cơm.
- wangjunkaiVà
- yiyangqianxiKhông nên nổi giận với đại ca
- wangjunkaiVậy anh nói tại sao anh lại tức giận?
- yiyangqianxiTôi...... Ta sợ đại ca nhị ca quên sinh nhật của ta
- Đứa trẻ buồn bã nói.
- wangjunkaiÂn, vậy đại ca hỏi ngươi, đại ca khi nào thì quên sinh nhật của ngươi?
- yiyangqianxiKhông có......
- wangjunkaiHôm nay là sinh nhật em, anh không phạt em, nhưng không được có lần sau, được không?
- yiyangqianxiỪ, Thiên Tỉ biết rồi.
- Vương Tuấn Khải vừa mở cửa, liền phát hiện ba đứa nhỏ cầm thuốc sốt ruột chờ ở cửa.
- wangjunkaiKhông, tôi hỏi các bạn, tôi có đáng sợ như vậy không?
- Bốn đứa nhỏ ủy khuất gật đầu.
- wangyuanĐại ca, anh có biết anh châm lửa kinh khủng thế nào không?
- wangjunkai...... Ta thấy ngươi ngứa da rồi chứ?
- wangyuanĐừng đừng đừng đừng, đại ca rất dịu dàng, hì hì.
- wangjunkaiĐược rồi, Thiên Tỉ lại đây cắt bánh đi, qua hôm nay con sẽ 10 tuổi.
- ................................................................................
- Hết chương này
- Câu chuyện này chỉ là hư cấu, nhầm lẫn người thật.
- Cảm ơn đã ủng hộ
- Cảm ơn.
- Thưởng thêm