TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Ừm......
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Ta mặc kệ ngươi, ngươi liền vô pháp vô thiên có phải hay không?
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Không...... Không phải......
  • Tuy rằng nói đi, chính mình cũng không phải chưa từng thấy qua hung như vậy người, nhưng là hắn cũng không biết chính mình vì sao liền như vậy sợ hãi
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Nói chuyện đàng hoàng, anh nói lắp từ khi nào vậy?
  • Bị Vương Tuấn Khải rống lên như vậy, ủy khuất của Thiên Tỳ lập tức tới, dựa vào cái gì a, lâu như vậy không gặp, vừa thấy mặt đã đánh, còn có thiên lý hay không?
  • Nước mắt đã đảo quanh hốc mắt, Thiên Tỉ cố gắng kìm nén, không để nó rơi xuống.
  • Vương Tuấn Khải lúc này tức giận, nhìn Thiên Tỉ khóc cũng thờ ơ.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Điều gì khiến bạn khóc và cảm thấy mình không làm gì sai?
  • Nước mắt vừa mới khống chế được bị rống lên như vậy, lập tức liền rơi xuống.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Vào phòng khách, gia đình
  • Vương Tuấn Khải xoa xoa huyệt thái dương đau nhức, quả thật không biết quản Thiên Tỉ như thế nào, rõ ràng mấy năm trước vẫn khỏe, tại sao lại biến thành như vậy?
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Ngươi dựa vào cái gì a? Khi nào về hãy đánh tôi.
  • Gia pháp cho tới bây giờ chưa từng thấy qua, càng thêm vô dụng.
  • Trái tim Dịch Dương Thiên Tỉ càng đau hơn, anh trai không còn là người anh trai thương mình mấy năm trước nữa.
  • Vương Tuấn Khải cũng bị tiếng rống này dọa đến choáng váng, bất quá rất nhanh lại khôi phục bình thường.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Đóng cửa, lại đây.
  • Thiên Tỉ bối rối, đóng cửa, đang gọi mình sao? Đã ba năm rồi không ai tự gọi mình như vậy.
  • Thiên Tỉ lập tức nhào tới trên người Vương Tuấn Khải, nhịn không được, tựa vào trong lòng Vương Tuấn Khải khóc lớn lên.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Dương Dương ngoan, sau này anh sẽ ở bên em nhiều hơn
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Ô ô ô, ca ca, ngươi cũng không để ý tới ta, còn muốn đánh ta, ô
  • Lần này, đem tất cả ủy khuất đều phát tiết ra ngoài.
  • Vương Tuấn Khải đau lòng xoa xoa mái tóc bồng bềnh của Thiên Tỉ
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Dương Dương ngoan, đừng khóc nữa.
  • Mười phút sau, cuối cùng cũng khóc xong, vậy lúc trước phạm nhiều chuyện như vậy cũng phải giải quyết chứ?
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Đứng yên.
  • Thiên Tỳ ngây ngẩn cả người, vừa rồi còn dịu dàng như vậy, sao bây giờ lại trở nên hung dữ?
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Sai rồi hả?
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Sai rồi...... Sai rồi.
  • Còn mang theo giọng mũi nồng đậm, trên mặt còn mang theo nước mắt
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Tối mai, tôi sẽ về nhà đúng giờ, và tôi sẽ lo chuyện này.
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Thật đấy. Tuyệt vời.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Được rồi, những thói quen thối tha kia cho ta bỏ đi, sửa không được ta cũng không ngại sử dụng vũ lực giải quyết, hiểu hay không?
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Được rồi, được rồi. Anh phải về nhà đúng giờ.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Được rồi, đi với tôi.
  • Vương Tuấn Khải mang theo Thiên Tỉ đến một căn phòng nhỏ, rất âm u.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Chính mình phạm sai lầm chính mình gánh vác, nhìn thấy đồ vật bên cạnh sao? Lát nữa có người vào phạt, nửa giờ sau thả cậu ra, mấy ngày sau đã giúp cậu xin nghỉ rồi.
  • Hỏi Vương Tuấn Khải: Vì sao không tự mình đánh?
  • Vương Tuấn Khải: Tự mình đánh không nỡ a
  • Bên cạnh đặt rất nhiều thứ: roi, gậy......
  • Vương Tuấn Khải nói xong, liền giữ lại một mình Thiên Tỉ ở bên trong, tự mình đi ra ngoài:
  • Thiên Tỉ bên trong tự nhiên là không dễ chịu, bị trói ở trên một cái giá, roi trực tiếp hướng trên người quất, khí lực có thể so với Vương Tuấn Khải lớn hơn nhiều.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ cắn môi không để cho mình phát ra âm thanh, có lẽ là đã quá lâu không bị đánh, hoặc có lẽ là quả thật khí lực rất nặng, hắn cuối cùng là nhịn không được, kêu lên một tiếng.
  • Vương Tuấn Khải đứng ở ngoài cửa nghe thấy thanh âm, lại đau lòng, lập tức vọt vào.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Dừng lại!
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Dương Dương ngoan, đừng đánh nữa, anh trai bôi thuốc đi
  • Trên người đã có máu, vết roi rõ ràng có thể thấy được.
  • Vương Tuấn Khải đau lòng ôm đứa bé trong tay, không nghĩ tới lại nhẹ như vậy.
  • Thật vất vả bôi thuốc xong, Vương Tuấn Khải nhìn đứa bé ngủ say trước mắt, gầy đến mức làm cho người ta đau lòng, trên mặt còn có vết thương kết sẹo.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Đóng cửa, anh sẽ không bỏ em đâu.
  • #
  • Phiên ngoại hoàn thành
  • Câu chuyện này chỉ là hư cấu, nếu có trùng hợp, chỉ là trùng hợp.
  • Nhầm người thật
  • Phiên ngoại này là Thiên Khải Thiên.
14
Phiên ngoại 1 - 2.