TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Sau ngày mồng một tháng sáu, ba người đều bắt đầu khua chiêng gõ trống ôn tập.
  • Không chỉ có Tiểu Khải sắp thi đại học là như thế, hai người khác cũng là như thế.
  • Vương Nguyên tới gần cuối kỳ lớp 10 chương trình học đối với hắn mà nói cũng không thoải mái.
  • Mà Thiên Tỉ lớp 11 cũng đang gặp phải một khiêu chiến không nhỏ - - thi hội.
  • Chờ đại ca thi tốt nghiệp trung học kết thúc, ba người rốt cục có cơ hội cùng nhau tâm sự.
  • Bởi vì sau khi Tiểu Khải thi tốt nghiệp trung học, ngày hôm sau Thiên Tỉ còn phải thi, đêm đó sau khi báo tin vui cho bọn họ liền sớm rửa mặt đi ngủ.
  • Ngày hôm sau sau khi kết thúc kỳ thi Càn Tỳ, ba người cũng ở trong wechat "Đại tụ họp".
  • Đại ca nhị ca, ta tới đây!
  • "Ôi, chúng ta đóng cửa rồi, thi thế nào rồi?" Tiểu Khải có chút hưng phấn, khẩn cấp hỏi về việc học tập của em trai.
  • Cũng được, hẳn là không có vấn đề gì lớn. "Những lời này vẫn còn trong hộp thoại, cũng không có click gửi đi. Liền thấy Vương Nguyên mặt trên trả lời một câu "Ca, đều thi xong cũng đừng hỏi, ta tin tưởng Thiên Thiên sẽ không có vấn đề."
  • Vương Nguyên cũng vừa tan học còn chưa về đến nhà, liền trả lời tin nhắn wechat, cho nên sau khi Tiểu Khải nhìn có chút mơ hồ, nhìn về phía cửa, cũng không thấy người.
  • Vương Tuấn Khải có chút tức giận gửi một câu: "Tan học về nhanh lên, đừng ở bên ngoài lắc lư.
  • Mà bên kia Vương Nguyên lúc này mới nhớ tới, đêm nay là muốn đi nhà trọ bồi khảo thi xong đại ca, mà không phải về nhà, vì thế lập tức hồi phục nói "Tuân mệnh!
  • Mà bị hai người náo loạn như vậy, Tiểu Khải cũng không hỏi chuyện thành tích của Thiên Tỳ nữa.
  • Thiên Tỉ cũng biết chuyện này đã qua, vì thế xóa đi lời nói trong hộp thoại, sửa lại để cho nhị ca trên đường cẩn thận.
  • Chờ Vương Nguyên về đến nhà, cùng Tiểu Khải ăn tối mới lên wechat.
  • Đại ca, Nhị ca các ngươi thật chậm a! "Thiên Tỳ uống một ngụm nước chanh, tháo tai nghe trả lời.
  • Xú tiểu tử, ngươi đây là ghét bỏ chúng ta? "Tiểu Khải cười nhẹ một tiếng nhanh chóng trả lời.
  • Không, ta nào dám đâu! Đại ca, ngươi thi xong rồi, rất tiêu dao a!
  • "Không sai, đại ca là thoải mái, đáng thương ngươi nhị ca còn có thi cuối kỳ." Vương Nguyên vẻ mặt đau thương nhìn Tiểu Khải một cái.
  • Bên này, Tiểu Khải "Xì" một tiếng bật cười, phát ra một tấm Vương Nguyên buông tay biểu tình bao, còn giải thích một câu "Nhị ca ngươi hiện tại....
  • Bộ dáng.
  • Anh, anh thật là! "Vương Nguyên quay đầu bĩu môi một bộ" Em không muốn để ý đến anh ".
  • Được rồi, lại trẻ con. Thiên Tỳ ngoan hơn cậu nhiều. "Vương Tuấn Khải trừng mắt nhìn Vương Nguyên, Vương Nguyên sợ hãi. thè lưỡi, không nói gì.
  • "Đúng rồi, hai ngày nay Thiên Tỉ có ngoan không?" Vương Nguyên hỏi như nhớ ra điều gì đó.
  • "Có a... Nhị ca em vẫn khỏe mà!" Thiên Tỳ không có lý do hoảng hốt một trận, chuyện lần trước bị Vương Nguyên giáo huấn hắn cũng không quên.
  • Lúc này Vương Tuấn Khải tuy nói có chút mờ mịt, nhưng cũng có thể đoán được tám chín phần mười, vì thế liền bắt đầu nói lời khách sáo.
  • Thiên Tỳ làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao? Ta bỏ lỡ chuyện gì?
  • Vương Tuấn Khải cười hì hì đánh chữ, ý vị thâm trường nhìn Vương Nguyên một cái.
  • Vương Nguyên cũng trả lời ngay sau đó, "Anh, không có việc gì, Thiên Thiên chính là nhớ anh.
  • "Ồ, Dương Dương không ngờ cậu lại nhớ tớ như vậy, vậy nếu không tớ mời cậu ăn cơm nhé?"
  • Thật đấy, anh, anh quá tuyệt vời! "Thiên Tỳ nhảy dựng lên.
  • Chúng nó cầm bàn phím, tưởng mình là Ðức Chúa Trời trên cao.
14
Nhớ thời gian, 10.