TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Vương Tuấn Khải lặng lẽ cúi đầu không đối diện với hắn, Dịch phu nhân cũng lén nhìn bên này. Quả nhiên con trai mình vừa có động tác, đứa nhỏ Vương gia kia tựa như con mèo nhỏ sợ hãi rụt cổ...... Thật đúng như Thiên Tỉ nói, đứa nhỏ này không có khả năng có gan làm chủ Dịch Dương Thiên Tỉ.
  • Tam đệ ngươi cũng không nên thiên vị hắn, nói trắng ra...... Thân phận đệ tế......
  • Nhị tẩu.
  • Dịch Dương Càn Tỳ lạnh giọng ngắt lời, hắn biết người phụ nữ này bởi vì thân phận không bằng chị dâu hắn vẫn không được Dịch phu nhân thích, tâm tư không nặng nhưng lại luôn phải xen vào chuyện không nên xen vào, lúc này sợ là cảm thấy thân phận của Vương Tuấn Khải so với cô còn không bằng, bắt được một biểu hiện chặt chẽ có thể tôn lên cô.
  • "Tôi hy vọng chị dâu đừng tùy tiện bàn luận về thân phận của Tiểu Khải, hóa ra cậu ấy thế nào cũng đã là chuyện quá khứ, sau này tên của cậu ấy sẽ gắn chặt với bốn chữ"Dịch Dương Thiên Tỉ".
  • (văn) ① Lầm lẫn; ② Giả dối.
  • Sắc mặt Dịch phu nhân có chút hòa hoãn lại trở nên khó coi.
  • Còn không mau cút về.
  • Dịch phu nhân nhân khí suýt nữa lại đập một cái chén trà, nàng bình thường coi trọng nhất những quy củ này, càng chán ghét người có tâm nói này nói nọ phá hư bọn họ Dịch gia ở bên ngoài thanh danh.
  • Lần này đừng nói Nhị tẩu xấu hổ đến đỏ bừng mặt, ngay cả nhị ca Dịch Dương Càn Tỳ cũng không nhịn được, nói thẳng mình quản giáo không có cách nào gây thêm phiền toái cho tam đệ cùng đệ tế.
  • Dịch phu nhân khoát tay bảo bọn họ dừng lại, nếu hôm nay chạy ra ngoài chơi là con trai nhà mình dắt đầu, lời cũng không thể nói quá nặng nề, chỉ đơn giản giáo huấn vài câu biến thành mọi người giải tán.
  • Lần này coi như xong, lần sau không được như vậy, hai người các ngươi cũng sớm trở về nghỉ ngơi đi.
  • Dịch Dương Càn Tỳ vội vàng nở nụ cười trên mặt nói mẹ nói đúng, sau đó lôi kéo Vương Tuấn Khải hỏa tốc rời đi.
  • Trên đường trở về phòng Vương Tuấn Khải vẫn cảm thấy lòng còn sợ hãi, bàn tay trống rỗng của anh bất an chạm vào tay Dịch Dương Càn Tỉ.
  • Nhà các ngươi...... Thật sự có nhiều quy củ như vậy?
  • Không có, "Dịch Dương Càn Tỉ nắm tay anh," Không có quy củ gì.
  • Vương Tuấn Khải không hiểu: "Vậy tại sao lại nói chị Hai phá vỡ quy tắc?"Dịch Dương Thiên Tỉ vỗ nhẹ vai Vương Tuấn Khải.
  • Đó là bởi vì nàng không đủ tốt mới dùng quy củ ước thúc.
  • Tiểu Khải tốt như vậy, không cần quy củ gì cả.
  • Dịch Dương Càn Tỳ cười yếu ớt: "Sau này em chỉ cần vui vẻ. Dù sao dù thế nào, cũng sẽ có anh kiên định chắn trước mặt em.
  • Vương Tuấn Khải hiếm khi được ngủ một giấc tự nhiên, tuy rằng có hai ba lần thiếu chút nữa bị đồng hồ sinh học gọi dậy, nhưng luôn cảm giác bên cạnh giống như có người ở lúc cậu sắp tỉnh lại vỗ nhẹ lưng cậu vài cái, tựa như khi còn bé mẹ dỗ cậu ngủ vậy.
  • Quá thoải mái a.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn thấy Vương Tuấn Khải liếc mắt nhìn quần áo của mình, sau đó nhanh nhẹn thay một bộ tương tự như kiểu tình nhân của mình, nhất thời tâm tình rất tốt.
  • Quần áo đẹp lắm, xuống lầu ăn cơm không?
  • Đương nhiên là đẹp, Vương Tuấn Khải đắc ý giương cao đôi mày anh khí.
  • Trong nhà ăn sáng muộn như vậy sao? Tôi còn tưởng không kịp.
  • ... Là cơm trưa.
  • Lúc này mới qua mười một giờ đã ăn cơm trưa...... Vậy điểm tâm phải ăn thật sớm a! Cho nên sáng sớm hôm nay yên tĩnh như vậy là bởi vì người một nhà đều đúng giờ ở dưới lầu ăn điểm tâm, một mình ở trên ngủ ngon?
  • -----------------------------------------------------------------------
14
Ly dị: 7.