TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • ------ Về những năm Tiểu Dịch tổng thầm mến ------
  • - 13 tuổi.
  • Là một năm gặp được tiểu tham tiền, cũng là một năm vô cùng quan trọng trong cuộc đời Dịch Dương Thiên Tỳ.
  • Đại khái là sau khi Kinh Trập, thời tiết còn chưa tính là nóng. Dịch Dương Kiền Tỉ mặc áo sơ mi trắng và quần yếm đen mà chú quản gia đã chuẩn bị xong, theo mẹ lên xe.
  • Nghe nói muốn tổ chức sinh nhật cho một người anh trai Thập không quen biết, Dịch Dương Kiền Tỳ âm thầm bĩu môi, cậu ghét nhất là tham gia những trường hợp như thế này, một đám người luôn vây quanh cậu nói chuyện, hoặc là khen cậu thông minh hiểu chuyện, hoặc là khen cậu đa tài đa nghệ lại có hàm dưỡng.
  • Tóm lại đều là bình thường nghe qua vô số lần lời nói, mỗi lần nghe nhiều một lần lỗ tai liền phải chịu thêm một lần tra tấn.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ im lặng đi theo sau Dịch phu nhân xuống xe, đi vào trong một cái sân có cửa lớn sơn đen, đường là đường đá nhỏ, đế giày Dịch Dương Thiên Tỉ mỏng, đi trên đó cấn cấn.
  • Anh kéo tay Dịch phu nhân, dùng ngón tay nhỏ vẽ vòng tròn trong lòng bàn tay mẹ.
  • Dịch phu nhân cảm nhận được động tác nhỏ của hắn, dừng lại xoay người hỏi hắn muốn làm gì.
  • Em muốn tự mình chơi.
  • "Không thể," Dịch phu nhân từ chối, cười với người nhà họ Vương bên cạnh, lại nghiêm khắc nói với Dịch Dương Thiên Tỉ: "Không thể chạy loạn, mẹ sẽ lo lắng."
  • Tôi sẽ không chạy lung tung, chỉ đi tới khu vườn nhỏ kia.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ không đi theo nữa, ánh mắt cậu nhìn vườn hoa ở góc tây bắc, nói gì cũng phải đi tìm hiểu đến cùng.
  • Dịch phu nhân vặn không lại hắn buông lỏng tay nhi tử, quản gia Vương gia thấy
  • Cũng vội vàng đi lên khuyên bảo, đứa nhỏ ở chỗ này rất an toàn, hôm nay là sinh nhật đại thiếu gia, đại viện Vương gia khắp nơi đều có người xem Thập Thủ.
  • Dịch phu nhân mới yên tâm, dặn dò Dịch Dương Thiên Tỉ không được chạy loạn, qua mười một giờ rưỡi trưa, sẽ ngoan ngoãn trở lại đại sảnh.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ cũng mặc kệ những thứ này, cậu đã quen với mười tâm mười sở mười dục, chỉ ở bề ngoài đối với mẹ nói gì nghe nấy, mà thoát khỏi thân thể nhỏ bé trong tay, tựa như diều bay lên bầu trời trong tháng hai, tận tình bay lượn trong bối cảnh xanh thẳm.
  • Vườn hoa theo phong cách châu Âu, bên trong có hai cái thu khô màu trắng, trên dây xích xích đu quấn quanh hoa màu nhạt. Dịch Dương Thiên Tỉ nhìn một cái liền không còn hứng thú, loại vườn hoa kiểu châu Âu không hề đặc sắc này hắn đã nhìn thấy ở rất nhiều nơi.
  • Tiếp tục đi vào bên trong, hai bên có mấy đình nghỉ mát màu trắng, trên mặt đất vườn hoa khắp nơi sinh trưởng hoa màu sắc rực rỡ. Dịch Dương Càn Tỳ dừng lại bên cạnh một chiếc ghế dài.
  • Hắn mơ hồ có hứng thú, bởi vì ghế dài phía sau có một cái nho nhỏ thân ảnh, thoạt nhìn cùng hắn kém không nhiều lắm, so với hắn gầy yếu một ít. Dịch Dương Càn Tỳ lặng lẽ đi qua, đặt tay lên bờ vai đang run rẩy kia.
  • Có lẽ sẽ làm hắn giật nảy mình.
  • Dịch Dương Kiền Tỳ mang theo tâm lý ác độc, nhưng tay hắn vừa đặt lên bờ vai nho nhỏ kia, đã bị người ngồi xổm trên mặt đất nhanh chóng phản ứng kịp nắm lấy trong tay, sau đó bóng lưng kia chậm rãi xoay người, giọng trẻ con trong trẻo non nớt lộ ra vẻ không kiên nhẫn.
  • Ngươi muốn làm gì?
  • "Tôi... tôi chỉ là..." Dịch Dương Thiên Tỉ nói không ra lời, tuy rằng còn nhỏ tuổi còn không biết từ kinh diễm này cụ thể nên dùng như thế nào, nhưng cậu chính là cố chấp muốn đem hai chữ này cùng cậu bé trước mặt liên hệ với nhau.
  • -----------------------------------------------------------------------
14
Ly dị - Phần 1