TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Dịch Dương Thiên Tỉ nói tiếp: "Bảy mươi phần trăm trong bất động sản anh đều chuyển vào một cái thẻ, mật mã là sinh nhật em... Thật ra hôm qua nên đưa cho em..."
  • Tim Vương Tuấn Khải đập nhanh.
  • Sau này mỗi tháng phát cho tôi ít tiền tiêu vặt là được, tôi còn có mấy quán bar, là cùng bạn bè góp vốn không tính, nếu cậu thích làm nơi tiêu khiển, có thể tùy tiện đi chơi.
  • Vương Tuấn Khải gần như tức giận.
  • “......”
  • Chỉ thế thôi sao? Chỉ thế thôi sao? Chỉ thế thôi sao? Có thể đến một người tỉnh táo cho hắn một cái tát đánh thức hắn hay không?
  • Vương Tuấn Khải cảm thấy Dịch Dương Kiền Tỉ đứng trước mặt hắn, hình tượng đột nhiên trở nên cao lớn, giống như thần linh.
  • Chẳng lẽ đây chính là thế gian thần kỳ nhất cũng là làm cho người ta không thể kháng cự lực lượng chi ---- tiền năng lực?
  • Chân Vương Tuấn Khải mềm nhũn thiếu chút nữa đứng không vững, âm thầm mượn Dịch Dương Càn Tỉ dùng chút sức mới miễn cưỡng chống đỡ.
  • Nếu biết những điều này có thể khiến em vui vẻ, anh nhất định sẽ làm sớm hơn.
  • Cho anh toàn bộ cũng không có gì.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ đỡ cánh tay cậu, cười như thể người giàu từ trên trời giáng xuống là cậu.
  • -----------------------------------------------------------------------
  • Hai người đi tới trước mặt mẹ Dịch Dương Thiên Tỉ mới kéo Vương Tuấn Khải mãi
  • Buông tay ra.
  • Vương Tuấn Khải tựa hồ thập phần khẩn trương, hắn thoáng run rẩy tiếp nhận chén trà từ trong tay người hầu, cẩn thận cúi đầu với Dịch mẫu, hai tay giơ qua đỉnh đầu dâng trà lên.
  • Mẹ...... Mời mẹ dùng.
  • Dứt lời cúi đầu cung kính lui qua một bên đứng vững, mẹ Dịch nhận lấy trà mở nắp nhấp một ngụm nhỏ, khóe mắt vẫn không quên đánh giá Thiên Tỳ cùng đứa nhỏ này.
  • Ăn mặc giống như học sinh, một đen một trắng ngược lại là cố ý phối hợp với trang phục tình nhân, xem ra hai đứa nhỏ không chỉ có ngoại hình rất xứng đôi, tình cảm cũng rất tốt.
  • Mẹ Dịch âm thầm vui mừng, bình thường bà cưng chiều Dịch Dương Càn Tỳ nhất, con trai có thể vui mừng mặc kệ thân phận đứa nhỏ kia như thế nào, vào Dịch gia bọn họ từ nay về sau chính là người của Dịch gia, tương lai sẽ được Dịch gia che chở.
  • Dịch phu nhân vẫy tay với dì bên cạnh, dì tiến lên một bước, đưa tới một cái khay gỗ, bên trong đặt bao lì xì.
  • Dịch phu nhân cầm đồ vật trong tay, nói với hai đứa nhỏ đang yên tĩnh đứng ở phía dưới: "Về sau cần phải thật tốt, hai người các ngươi khiêm nhường tôn trọng lẫn nhau, đều hiểu chuyện một chút, không nên hồ nháo như tối qua, kết hôn, phải có bộ dáng kết hôn.
  • Nói xong ý bảo Vương Tuấn Khải tiến lên, cười đem tiền lì xì bỏ vào trong tay hắn.
  • Nhận đi, tiền tiêu vặt cho anh.
  • Cảm ơn mẹ......
  • Vương Tuấn Khải nhanh chóng cúi đầu ba cái, dựa theo lời dặn dò của Dịch Dương Thiên Tỉ mà cúi đầu hết sức 90 độ, anh ta ra vẻ bình tĩnh cầm bao lì xì trong tay, cách tờ giấy đỏ mỏng manh cảm nhận được hình dạng đáng yêu của thẻ ngân hàng bên trong, bề ngoài giả bộ bình tĩnh, nhưng nội tâm lại hoàn toàn ngược lại, đã bắt đầu nhảy lên kịch liệt.
  • Vương Tuấn Khải nghiêng đầu nhìn Dịch Dương Thiên Tỉ, đúng lúc Dịch Dương Thiên Tỉ cũng đang cười nhìn hắn.
  • "Cậu là người có tiền rồi." Dịch Dương Thiên Tỉ nhỏ giọng nói, Vương Tuấn Khải bắt được nụ cười nơi khóe mắt đuôi lông mày của người này, bên miệng hắn còn mang theo hai cái vòng lê nhỏ.
  • -----------------------------------------------------------------------
14
Ly dị - 9