TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Đừng đừng đừng đừng làm tỷ, "Vương Tuấn Khải lập tức kéo tay áo Dịch Dương làm tỷ.
  • Sợ hắn đem toàn bộ người đuổi đi, đuôi mắt nghiêng thêm một vệt đỏ, miệng cũng không tự chủ chu lên, "Tiền của chúng ta được! vẫn là tiền quan trọng." Dịch Dương Càn Tỳ đưa tay xoa xoa tóc Vương Tuấn Khải, sau đó thở dài.
  • Vợ mình cưới, kiên trì cũng phải cưng chiều...... Các ngươi...... Hiểu rồi, khụ khụ.
  • "Đi mở cửa đi Tiểu Khải, anh..." Dịch Dương Kiền Tỳ chỉ chỉ phía dưới mình cười nói: "Anh đi xử lý một chút."
  • Vương Tuấn Khải lập tức giống như bị bỏng, đỏ mặt cúi đầu nhanh chóng chạy đến cửa, mở cửa cho Lục Ngôn vào.
  • Lục Ngôn mang theo hai túi đồ vào phòng, câu đầu tiên quả nhiên cũng là cảm thán nhà hắn làm sao trang trí hào phóng như vậy, xoay người nhìn thấy cái tủ thủy tinh kia làm việc, càng là mắt đều thẳng.
  • "Có một ông chồng giàu có là tốt" Ngôn nghiến răng cảm thán một lần, cuối cùng mới phát hiện trong phòng tựa hồ thiếu một người, "Đúng rồi, chồng cô đâu?"
  • Ông xã ông xã, anh có thể đổi cách xưng hô khác được không?
  • À, "Lục Ngôn dừng một chút, lại hỏi:" Kim chủ của anh đâu?
  • Thật sự là không thể trông cậy vào miệng chó phun ra ngà voi. Vương Tuấn Khải đem hai túi đồ hắn cầm lên bàn đá cẩm thạch trong bếp đổ ra, hai túi đầy đồ ăn, hoàn toàn là phong cách của Lục Ngôn.
  • Ngươi mau tới rửa rau đi, không có việc gì thì hỏi mò cái gì.
  • A, hỏi một chút cũng không cho, bảo bối như vậy.
  • Hai người rửa thức ăn được một nửa, Dịch Dương Thiên Tỉ từ bên trong đi ra, trong tay còn cầm tạp dề không biết tìm từ đâu ra.
  • Giương mắt nhìn thấy Lục Ngôn, liền cười yếu ớt tiến lên chào hỏi: "Ngài là bạn của Tiểu Khải phải không?"Không đợi Lục Ngôn trả lời, Dịch Dương Càn Tỳ đã vào phòng bếp, mời hắn và Vương Tuấn Khải cùng ngồi xuống phòng khách, "Nghỉ ngơi là tốt rồi, phòng bếp giao cho tôi."
  • Thao tác lưu loát như nước chảy mây trôi, Lục Ngôn sững sờ trên sô pha, ngay cả bản thân
  • Giới thiệu cũng quên làm.
  • Không thể không nói khi trên khuôn mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng của Dịch Dương Thiên Tỳ xuất hiện nụ cười, mang theo sự tương phản tự nhiên đáng yêu, vừa lạnh vừa ngọt ngào nhìn Lục Ngôn hai mắt trợn thẳng, trong lòng liên tục cảm thán người đàn ông như vậy còn có tiền như vậy, còn mua thủ tục, tên Vương Tuấn Khải này là gặp vận cứt chó gì vậy!
  • Khoảnh khắc đó hắn thừa nhận, hắn chua xót.
  • -----------------------------------------------------------------------
  • Tiểu Khải, anh phải thẳng thắn với em một chuyện.
  • Trên mặt Lục Ngôn lộ ra biểu tình hết sức phức tạp, tựa hồ đang rối rắm làm sao mở miệng không khiến cho phẫn nộ.
  • Anh nói đi.
  • Chính là...... Chính là hôm nay ngươi chuyển nhà bị Vương Vũ biết......
  • Sau đó thì sao?
  • Vượng Tử trong tay Vương Tuấn Khải hung hăng chụp lên bàn trà, kim loại va chạm thủy tinh phát ra tiếng vang thanh thúy, Lục Ngôn không dám nhìn sắc mặt hắn, yên lặng vùi đầu càng thấp.
  • Sau đó...... Hắn hẳn là cũng sẽ đến......
  • Hắn! Đúng! Như thế nào! Sao! Biết ta ở nơi nào!
  • Tôi...... Tôi đăng lên một nhóm bạn bè......
  • -----------------------------------------------------------------------
14
Ly dị - 18