TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Mọi người nói chuyện xong liền giải tán, chỉ để lại Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Càn Tỳ ngồi yên tại chỗ, nói chính xác, chỉ có một mình Vương Tuấn Khải ngồi yên, Dịch Dương Càn Tỳ là trên mặt mang theo nụ cười đi cùng.
  • Chúng ta phải dọn ra ngoài sao? "Vương Tuấn Khải còn có chút không thể tin được.
  • Đúng vậy, xin lỗi Tiểu Khải, anh không thương lượng với em trước.
  • Thật ra anh ta cũng không thèm để ý phải chuyển đi đâu, điều anh ta để ý là, từ nay về sau anh ta sẽ cùng Dịch Dương Càn Tỉ mở ra thế giới hai người, anh ta muốn cùng Dịch Dương Thiên Tỉ sống chung một chỗ?
  • Nó sẽ như thế nào? Sẽ tự tại hơn ở Dịch gia sao? Hay là sẽ có rất nhiều không thích ứng, khiến cho hai người đều không thoải mái?
  • Vương Tuấn Khải nhìn thẳng mũi chân mình, trong lòng hỗn tạp rất nhiều cảm xúc. Hắn sợ hãi, lại mơ hồ có chờ mong. Hắn kháng cự, lại còn muốn tiến lên một bước......
  • Tâm tình rối rắm hỗn loạn của hắn, cực kỳ giống nhân sinh rối rắm hỗn loạn hai mươi năm trước của hắn.
  • Chuyện hai người chuyển nhà truyền ra trong bạn bè thân thích. Nói là chuyển nhà, chẳng qua chỉ là hai người bọn họ đổi chỗ ở khác, phòng ở trong nội thành Dịch Dương Kiền Tỳ đã được trang hoàng từ rất sớm, tất cả đồ đạc đầy đủ mọi thứ, giảm bớt không ít phiền toái.
  • Vương Tuấn Khải ngồi ở ghế lái phụ, vẻ mặt có chút bối rối.
  • Hôm nay anh và Dịch Dương Thiên Tỉ chính thức chuyển nhà, buổi sáng đến công ty lắp đặt thiết bị mang mấy món đồ lớn của họ qua, anh và Thiên Tỉ không bận, đến buổi chiều mới chậm rãi tạm biệt Dịch phu nhân, lái xe đến nhà mới trong nội thành.
  • Vương Tuấn Khải rất khẩn trương, đầu ngón tay lạnh lẽo. Dịch Dương Càn Tỳ nhìn thấy cũng không vạch trần, chỉ để trống một bàn tay bao lấy tay Vương Tuấn Khải.
  • Nếu không tôi gọi điện thoại cho bọn họ, bảo bọn họ đừng tới đây.
  • Chuyện này cũng là chuyển nhà làm ra. Dịch Dương Thiên Tỳ ở thành phố S là công tử ca nổi danh, năm xưa kết giao với một đám con cháu thế gia, lần kết hôn Dịch phu nhân tọa trấn không dám làm phiền anh, lúc này bắt được cơ hội, nhất định phải đến chúc mừng anh tân gia.
  • Kỳ thật chính là muốn mượn cơ hội nhìn hắn cùng Vương Tuấn Khải thuận tiện làm chút chuyện.
  • "Đừng," Vương Tuấn Khải thấy Dịch Dương Thiên Tỉ thật sự lấy di động ra muốn gọi điện thoại, vội đè bàn tay kia lại, "Bảo bọn họ tới."
  • Không sợ?
  • Dịch Dương Thiên Tỉ một tay vịn tay lái, tay kia không an phận chạy đến trên mặt Vương Tuấn Khải, nhẹ nhàng véo một miếng thịt mềm, lắc lắc.
  • Sợ...... Sợ là thứ yếu.
  • Vương Tuấn Khải ở trong lòng đem tính toán đánh bốp bốp vang lên, hắn sợ thì sợ, nhưng tuyệt đối không thể rụt rè. Mặc cho ai cũng biết đám công tử kia một người thi một người có tiền, bọn họ không đến, phải tổn thất bao nhiêu phần tử tiền a......
  • Chỉ chỉ tay làm, lại chỉ chỉ chính mình.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ cười theo sau gật đầu, ánh mắt lấp lánh ánh sao.
  • Đều là của Vương Tuấn Khải.
  • A!
  • Vương Tuấn Khải muốn đi con mẹ nó thân phận, có thủ đoạn thì ai còn muốn thân phận? Chạy đến trên người Dịch Dương Thiên Tỉ chính là một cái ôm gấu trúc.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ! Ngươi thật sự là quý nhân của ta.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ ôm con mèo khổng lồ trên người, kéo anh lên, lắc lư.
  • Vậy còn cô? Cô là phu nhân của tôi?
  • ...... Ta...... Ta là quan nhân của ngươi?
  • Nói xong vội vàng nhảy khỏi người Dịch Dương Càn Tỉ, mới phát hiện hành động vừa rồi của mình... Quả thực đem mất mặt diễn dịch vô cùng nhuần nhuyễn......
  • -----------------------------------------------------------------------
14
Ly dị - 16