TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử / Hai, ba thiếu một, có chút không quen.
TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • "Ba thiếu một, có chút không quen."
  • Hôm nay đối với Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ mà nói là một ngày chủ nhật nhàn nhã hiếm có, hai người bọn họ rất trùng hợp hôm nay đều không có công việc.
  • Buổi tối hôm trước, hai người cũng đã thương lượng xong muốn cùng nhau thả lỏng một chút, mỗi ngày đối mặt với công việc và học tập áp lực cao, cũng phải tìm thời gian ra ngoài hít thở không khí.
  • Hai người hẹn tám giờ rưỡi sáng gặp nhau ở nhà Vương Tuấn Khải, còn chưa nói tới hôm nay muốn làm chút gì đó thì hai người cũng đã mệt mỏi ngủ thiếp đi, là ai không có đoạn sau đây? Trong ấn tượng...... Không có ấn tượng gì.
  • Vương Tuấn Khải biết Dịch Dương Thiên Tỳ đôi khi bận rộn sẽ không ăn sáng, lần này phỏng chừng cũng sẽ không ăn sáng đàng hoàng, cho nên Vương Tuấn Khải dậy sớm bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.
  • Bữa sáng bốc hơi nóng mới ra lò, mùi thơm tràn ngập từng ngóc ngách trong phòng khách.
  • Tới sớm không bằng tới đúng lúc, Vương Tuấn Khải vừa mới buông nồi trong tay xuống, đầu kia liền vang lên tiếng chuông cửa thanh thúy "Leng keng".
  • Người này sợ không phải lắp radar bữa sáng chứ!
  • Vương Tuấn Khải ngẩng đầu nhìn đồng hồ treo trên tường, trong lòng thầm nghĩ.
  • "Mau vào đi, Thiên Tỉ, ngươi tới thật trùng hợp a, ta điểm tâm vừa mới làm xong ngươi liền tới, sẽ không phải là ở nhà của ta lắp đặt theo dõi chứ?"
  • Vương Tuấn Khải lộ ra một đôi răng nanh nhỏ nhìn Thiên Tỉ, nghiêng người nhường đường ra, chỉ điểm điểm tâm trên bàn.
  • Anh Khải, cái này cũng quá chu đáo, em là ngửi mùi thơm tìm tới.
  • Lúc Dịch Dương Thiên Tỉ đến gần bàn ăn, liền tinh mắt phát hiện, nhóm xúc xích nướng nhỏ ngoan ngoãn nằm trong đĩa ăn thơm nức mũi, cái bụng vốn không có cảm giác gì nhất thời liền đói bụng.
  • Dịch Dương Kiền Tỳ dùng nĩa cắm một cái xúc xích nướng nhét vào miệng, tuân theo nguyên tắc ăn uống của anh ta - có thể một miếng ăn xong tuyệt đối không chia làm hai miếng.
  • Đừng chỉ ăn xúc xích nướng, tôi còn làm sandwich.
  • Vương Tuấn Khải đẩy sandwich tới trước mặt Dịch Dương Thiên Tỉ, dùng ánh mắt ý bảo cậu nếm thử.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ buông nĩa trong tay xuống, cầm lấy sandwich Vương Tuấn Khải tự làm trước mặt tinh tế thưởng thức, cho Vương Tuấn Khải một ánh mắt khẳng định.
  • Vương Tuấn Khải ngồi đối diện Dịch Dương Thiên Tỉ, hai người cùng nhau ăn điểm tâm, thuận tiện câu được không tiếp tục đề tài ngày hôm qua không có đoạn sau.
  • Công viên trò chơi?
  • Nhị Nguyên Nhi thích, chờ hắn trở về cùng đi.
  • Thủy cung?
  • Nhị Nguyên Nhi cũng rất muốn đi......
  • Trốn thoát khỏi mật thất?
  • Nhị Nguyên Nhi hình như cũng......
  • Chờ hắn trở về, chúng ta cùng đi.
  • Cuối cùng cũng không định ra bọn họ rốt cuộc muốn đi nơi nào, kỳ thật cũng không phải nhất định phải cùng nhau đi chơi, chỉ là muốn tìm cái cớ đến gần nhau.
  • Bởi vì trong tiềm thức của bọn họ, từ sau khi Vương Nguyên đi liền xuất hiện một loại cảm giác cô độc, loại cảm giác này chôn ở chỗ sâu nhất trong đáy lòng giống như là hạt giống chưa từng thấy ánh mặt trời, đặt ở dưới tầng bùn lầy, rốt cục được ánh mặt trời chiếu cố thì chui xuống đất mà ra, trưởng thành thành rất nhiều cành cây đến nội tâm rối loạn bình tĩnh.
  • Vương Tuấn Khải đứng dậy đứng trước cửa sổ sát đất, Dịch Dương Càn Tỳ đi theo tới bên cạnh Vương Tuấn Khải, ánh mặt trời ấm áp xuyên thấu qua cửa sổ sát đất chiếu vào, kéo dài bóng dáng hai người.
  • Hai người bọn họ cứ như vậy sóng vai nhìn ra ngoài cửa sổ.
  • Phong cảnh, đè nặng nội tâm cái loại cảm giác không cách nào nói nên lời này, nhớ tới trước kia ba người bọn họ cùng nhau tụ tập ở trong biệt thự nhỏ này --
  • (TFBOYS ba người, thiếu một thứ cũng không được.)
14
Hai, ba thiếu một, có chút không quen.