TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Dịch Dương Thiên Tỳ nhìn một loạt động tác này của Vương Nguyên, nhất thời có chút dự cảm không tốt lắm, trong lòng mặc niệm: Nguyên nhi ca đây cũng không phải là ta không cứu ngươi, ngươi muốn đánh như vậy ai cũng cứu không được a! Vương Tuấn Khải nhìn ảnh chụp trong điện thoại di động, khóe mắt nhảy dựng, "Ý cậu là, chiếc váy này, rất thích hợp!
  • Đúng vậy đúng vậy, Thiên Tỳ cũng cảm thấy như vậy. "Vương Nguyên nghiêm túc gật đầu. Dịch Dương Thiên Tỉ nghiêng đầu nhìn về phía Vương Nguyên, nghĩ thầm: Anh Nguyên Nhi, anh bị đánh còn chưa đủ sao còn kéo em xuống nước!
  • Thiên Tỉ, em cũng cảm thấy như vậy sao?"Vương Tuấn Khải cất điện thoại đi, chậm rãi tới gần hai người. Vương Nguyên và Dịch Dương Càn Tỳ tự nhiên cảm nhận được sát khí xung quanh Vương Tuấn Khải, cũng chậm rãi lui về phía sau.
  • "Anh, bình tĩnh một chút, chỉ là cái váy thôi mà, không có nhiều chuyện, anh không muốn mặc có thể không mặc, không cần phải động khí như vậy có phải hay không?"
  • "Được, các ngươi đừng lui nữa." Vương Tuấn Khải đứng lại, thật sự không đi về phía trước, nhưng mà lúc này Vương Nguyên và Dịch Dương Thiên Tỳ làm sao có thể không chạy trốn. Chỉ nghe một tiếng "chạy" vang dội, sau đó hai người xoay người, tiếp theo lại đồng loạt "A!""Ai, đã nói các ngươi đừng lui về phía sau." Vương Tuấn Khải bất đắc dĩ khoát tay, đi lên phía trước, nâng một người bị Vương Nguyên và Dịch Dương Thiên Tỉ đụng ngã, giúp hắn nhặt lên văn kiện rải rác đầy đất.
  • Vương Nguyên và Dịch Dương Thiên Tỉ từ dưới đất đứng lên xoa xoa trán có chút đau, cùng Vương Tuấn Khải nhặt văn kiện. Bọn họ đem văn kiện đưa tới trong tay người nọ, người nọ nhận lấy văn kiện, khoát tay nói: "Không có việc gì không có việc gì, lần sau chú ý một chút, hành lang này nhiều người lui tới, tận lực đừng ở chỗ này đùa giỡn." Vương Tuấn Khải gật gật đầu, nghiêng người để cho người nọ đi.
  • "Hai người các ngươi a, chạy cái gì, ta còn có thể ăn các ngươi sao?" Vương Tuấn Khải ôm ngực nhìn tường, nhìn đối diện hai người cúi đầu xoa đầu, nặng nề nở nụ cười một tiếng. Vương Nguyên ngẩng đầu nhỏ giọng nói thầm: "Ngươi cũng không nhìn xem chính mình vừa rồi ánh mắt nhiều dọa người, chúng ta không chạy mới là lạ đâu."
  • "Anh Nguyên, em phát hiện rồi, anh thật sự không sợ chết a." Dịch Dương Thiên Tỉ nhẹ nhàng đụng vào vai Vương Nguyên. Sau đó, lại là một trận đại chiến truy đuổi.
  • Đầu tiên là Vương Tuấn Khải đuổi theo Vương Nguyên và Dịch Dương Thiên Tỉ, sau đó biến thành Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ cùng nhau đuổi theo Vương Nguyên, sau đó biến thành Vương Nguyên đuổi theo Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ...
  • Cuối cùng chính là ba người dựa vào nhau, cùng nhau thở hổn hển, trên mặt mang theo chút mồ hôi cùng tràn đầy ý cười.
  • Về phần bộ váy nhỏ Vương Nguyên đặc biệt mua cho Vương Tuấn Khải kia, có mặc hay không chính là bí mật nhỏ giữa ba người, thuộc về cơ mật cao cấp không ngoài lọt ra ngoài nha.
  • --------------------------------------------------------------
  • --------------------------------------------------------------
  • Các ngươi đang nháo, hắn đang cười, đây chính là hắn cho các ngươi thiên vị nhiều nhất đi!
  • Cũng không có gì, đệ đệ của mình mình luôn phải cưng chiều, ca ca của mình luôn phải tổn hại.
  • Ba người cũng có thể bổ sung hoàn mỹ cho nhau, ba không sai, ngươi có lẽ chỉ là không gặp được đúng người đi!
14
Em trai tìm kiếm 3