TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử / Con chó của Vương Nguyên - Đô Đô
TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Lạ thật, anh yêu chó.
  • Lạ thật, anh cứ đi mãi.
  • Luôn luôn tưởng tượng cô gái tóc nâu dài
  • Mang ngươi đi đi..."
  • Con chó của Vương Nguyên - Đô Đô Thiên
  • Đô Đô! "Vương Nguyên ngồi xổm trên mặt đất vỗ tay khẽ gọi một con Teddy lông xoăn màu nâu xa xa, Teddy tên Đô Đô lắc cái đuôi ngắn của mình chạy về phía Vương Nguyên, thoáng cái nhào vào lòng Vương Nguyên.
  • Bên trong.
  • Ôi chao! Đô Đô của ta. "Vương Nguyên ôm Đô Đô ngã ngồi dưới đất, hắn đứng lên vỗ vỗ bụi trên quần, xoa xoa cái mông vừa mới ngã có chút đau đớn.
  • Vương Nguyên nhìn Đô Đô trong lòng, đặt nó trên mặt đất chậm rãi chạy về phía trước, vừa chạy vừa quay đầu lại hô, "Đô Đô. Đô Đô mau tới.
  • Phanh!
  • Ngao ô ô ô...... Vương Nguyên chỉ nhìn một đường chạy về phía trước đã sớm dừng bước, bởi vì phía trước có một cánh cửa thủy tinh đóng lại, mà Đô Đô lại không may mắn như vậy. Hoàn toàn thắng không được xe, hơn nữa không có biện pháp phân biệt Đô Đô bị cửa thủy tinh phía trước ngăn cản đập đầu vào cửa thủy tinh. Lần này, nghe thanh âm cũng có thể cảm giác được đau a.
  • Ha ha ha, đây thật sự là con chó ngu xuẩn nhất mà tôi từng thấy. "Vương Tuấn Khải vịn khung cửa bên cạnh hành lang, cười khom lưng. Vương Nguyên ngồi xổm xuống xoa xoa cái đầu nhỏ nhắn "Ô ô" rầm rì, dùng đôi mắt to trong veo nhìn chằm chằm Vương Tuấn Khải.
  • Vương Tuấn Khải nhìn một người một chó dùng ánh mắt giống nhau nhìn mình thu liễm tiếng cười có vẻ càn rỡ, cúi đầu đi tới bên cạnh Vương Nguyên cùng Đô Đô, xoa xoa mái tóc mềm mại của Vương Nguyên.
  • Quả nhiên a, cẩu tử theo chủ nhân.
  • Vương Tuấn Khải vừa sờ vừa nghĩ. Dịch Dương Thiên Tỉ mới từ trong phòng luyện thanh đi ra đã nhìn thấy cảnh tượng này – Đô Đô ngoan ngoãn rúc vào trong lòng Vương Nguyên, Vương Nguyên dịu dàng
  • Vuốt đầu Đô Đô, Vương Nguyên an tĩnh ngồi xổm bên cạnh Vương Tuấn Khải, Vương Tuấn Khải nhẹ nhàng vuốt đầu Vương Nguyên.
  • Đô Đô thật sự rất theo Vương Nguyên, đối với ăn uống chơi đùa rất chú ý, người thân cận với Vương Nguyên Đô Đô cũng đều rất thích, nó ngoại trừ Vương Nguyên ra, người thích dính lấy nhất chính là Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ.
  • Dịch Dương Càn Tỳ vừa đi tới bên cạnh Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên, Đô Đô liền đứng lên tiếp tục lắc cái đuôi nhỏ của nó đi về phía trước Dịch Dương Càn Tỳ hai bước, hướng về phía hắn kêu "Gâu Gâu" hai tiếng.
  • Đô Đô. "Dịch Dương Càn Tỷ ngồi xổm xuống vẫy vẫy tay với cẩu cẩu, Đô Đô lập tức vui vẻ chạy tới, mặc cho Dịch Dương Càn Tỷ sờ đầu nó xoa xoa bụng nó bóp cái đuôi nhỏ của nó.
  • Dịch Dương Càn Tỳ ngẩng đầu nhìn Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải, "Vừa rồi tôi nghe thấy tiếng bùm rất lớn, sao vậy?"
  • Đô Đô dường như có thể hiểu được lời nói của Dịch Dương Thiên Tỉ, đem đầu của mình cọ một cái vào trong tay Dịch Dương Thiên Tỉ. Ừ...... Là Đô Đô đụng vào cánh cửa thủy tinh kia. "Vương Nguyên chỉ Đô Đô lại chỉ chỉ cánh cửa thủy tinh bên tay phải.
  • Phốc ha ha ha ha ha, chúng ta đâu có ngốc như vậy, ha ha ha ha ha......
  • Dịch Dương Càn Tỳ xoa xoa đầu Đô Đô, ngữ khí mười phần cưng chiều.
  • Đô Đô thấp giọng "Ô ô" hai tiếng, giống như là đang phản bác Dịch Dạng Càn Tỳ nói nó ngốc chuyện này.
  • [ 💗 Muốn nắm tay em mãi mãi
  • 💖 Cùng đi đến từng ngóc ngách trên thế giới, em không nghe lầm, anh cùng em vui vẻ khổ sở.
  • 💘 Anh sẽ dẫn em đi xem cá voi trên trời, rồi cùng em lặn xuống đáy biển.
  • 💕 Tôi thích bạn)
  • [Cho dù có lẩu, vẫn không quên được Đô Đô, Nguyên ca nhất định rất khổ sở đi.]
14
Con chó của Vương Nguyên - Đô Đô