TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử / Chúng ta đều lặng lẽ trưởng thành (2)
TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Vương Nguyên ho nhẹ một tiếng, nhìn hai người đàn ông ăn mặc bên cạnh mình gần như có thể xem như sao chép không thay đổi: Ăn ý nhiều năm như vậy thật đúng là không phải tùy tiện nói, điều này phải nói cho tôi biết không có thương lượng qua tôi có thể cũng không quá tin. Nghĩ đi nghĩ lại Vương Nguyên cười ra tiếng, đem mũ tháo xuống.
  • Ha ha ha, bốn năm, hoạt động quan trọng còn có kỳ nghỉ ta đều sẽ trở về, trở về nhìn xem......
  • Vương Nguyên ở đây cố ý dừng lại một chút, "Khụ, muốn xem người nhà a, fan a, sẽ không để cho các ngươi chờ thật lâu." Nói đến người nhà thì cố ý vô tình tăng thêm ngữ khí, liếc mắt nhìn hai người một cái.
  • Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ bắt đầu không cảm thấy gì, sau đó có một cảm giác ấm áp không nói gì xông lên đầu, lại nhìn nụ cười không ngừng trên mặt Vương Nguyên, đám con trai không quen kích động đành phải bắt đầu hành động cù lét.
  • Vương Nguyên cực kỳ giống cá mắc cạn trên bờ cát xoay tới xoay lui, thật sự không chịu nổi "tra tấn" như vậy.
  • Lau đi nước mắt đang cười ở khóe mắt, thở hổn hển nói.
  • Ha ha ha ha ha, dừng dừng dừng, không được không được, làm Cương ca cười mệt mỏi rồi.
  • Chúng ta đều hiểu. "Vương Tuấn Khải như là lầm bầm lầu bầu, nhưng vẫn vững vàng rơi vào trong tai hai người bên cạnh.
  • Hắn dựa lưng vào ghế, hai tay giao nhau đặt trước ngực, động tác lười biếng lại làm cho người ta có cảm giác không thể nói nên lời.
  • Em cứ an tâm ra nước ngoài học tập đi, anh và Thiên Tỉ đều rất ủng hộ em.
  • Ừ, ta biết ngay các ngươi nhất định sẽ ủng hộ ta.
  • Vương Nguyên có chút nói đùa đối với hai người nói, lập tức dừng một chút, nhìn về phía ngoài cửa sổ.
  • Kỳ thật ngay từ đầu ta cũng từng do dự, nhưng khi ta xác định phải đi con đường này thì không hề do dự nữa, ta cũng biết mình bởi vì lựa chọn này mà phải buông tha rất nhiều, có được tất có mất, ta không hối hận.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ vỗ vỗ vai trái Vương Nguyên, "Chúng tôi biết cậu thật sự rất yêu âm nhạc mới có thể lựa chọn đi Berkeley, chúng tôi là anh em nhiều năm như vậy, cậu nghĩ gì, chúng tôi còn có thể không biết sao?
  • Bất quá lúc thật sự nghe được tin tức này vẫn rất khiếp sợ, Vương Nguyên vốn lên sân khấu sẽ khẩn trương đến phát run đã trưởng thành, có ý nghĩ và chủ ý của mình.
  • Vương Tuấn Khải tiếp nhận lời Dịch Dương Thiên Tỉ, nhìn sườn mặt Vương Nguyên, cùng khuôn mặt Vương Nguyên lúc mới gặp trong ấn tượng chồng lên nhau, là dấu ấn thời gian lưu lại. Con người luôn phải trưởng thành.
  • Vương Nguyên lộ ra một nụ cười thật to.
  • Dung, "Các ngươi không phải cũng giống vậy sao, lúc trước......
  • Ba cái đầu tụ cùng một chỗ, có lúc cười ngã trái ngã phải, dựa vào đối phương mới tránh được chật vật ngã xuống đất.
  • Có lúc lại như là nói đến bí mật nhỏ gì đó của đối phương, cãi nhau ầm ĩ.
  • Sử Cường ngồi ở phía sau bọn họ - thẳng chú ý bọn họ, nhìn ba bóng lưng này Sử Cường phảng phất thấy được bọn họ khi còn bé.
  • --------------------------------
  • Ước gì chúng ta có thể mãi mãi vô ưu vô lự như vậy.
  • Trạm thứ bảy tàu hỏa sắp đến, xin các vị chuẩn bị sẵn sàng xuống xe, cầm lấy hành lý của mình, đừng quên đồ đạc...
  • Khởi điểm của chúng ta là biển sao, điểm cuối của chúng ta là biển cam càn rỡ.
  • Our-starting-point-is-the-star-sea,our-destination-is-the-orange-sea-rampant.
14
Chúng ta đều lặng lẽ trưởng thành (2)