TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử / Các anh em đánh nhau.1.
TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Chúng ta đi chuẩn bị cơm trưa trước đi, đồ ăn vẫn còn trên bàn. "Dịch Dương Càn Tỳ nhẹ nhàng đặt Nhị Thập đang nằm trên đùi anh lên sô pha, đi về phía phòng bếp. Vương Tuấn Khải cũng đứng dậy theo sát phía sau.
  • "Nồi lẩu ngươi phải ngoan ngoãn, không nên khi dễ Nhị Thập nga!" Vương Nguyên xoa một cái nồi lẩu mặt, cũng hướng phòng bếp đi đến.
  • Nhưng mà Vương Nguyên không biết chính là, hắn vừa đi ra nồi lẩu liền khẩn cấp chạy tới bên người Nhị Thập, một mực ngửi nó.
  • Nhị Thập thì thập phần bình tĩnh nằm ở trên sô pha lười biếng không mất đi ưu nhã, một đôi mắt màu lam nước mang theo chút ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào một đoàn lớn nó cảm thấy có chút ngốc nghếch trước mặt.
  • Khi ba người chuẩn bị tốt cơm trưa của mình, chuẩn bị tới cho Nhị Thập cùng lẩu chuẩn bị chúng nó cơm trưa lúc, nhìn đến chính là -- Nhị Thập nằm ở ngày thường lẩu thích nhất nằm địa phương, mà lẩu tắc đem Nhị Thập ôm vào trong ngực, hai con vật phơi nắng có chút chiếu vào ánh mặt trời, nhao nhao nhắm mắt lại ngủ.
  • Xem ra tiểu nhị thập của chúng ta đã hoàn toàn bắt được trái tim thiếu nữ của nồi lẩu, ngay cả bảo địa mình yêu nhất cũng chia sẻ với hai mươi mốt người.
  • Quả nhiên, cẩu tử theo chủ nhân, mèo cũng theo chủ nhân. Các chủ nhân là huynh đệ rất tốt, ngay cả hai đôi tiểu oan gia thân là thiên địch mèo chó cũng có thể hòa thuận ở chung, còn tương thân tương ái như vậy!
  • Các huynh đệ tìm đánh bài - -
  • Dịch Dương Càn Tỳ từ phía sau Vương Nguyên đi tới, vỗ vỗ bả vai Vương Nguyên đang đi vào cõi thần tiên, "Sao gần đây cậu luôn không yên lòng, đang suy nghĩ gì vậy?"Ngón cái Vương Nguyên chống cằm, ngón trỏ vuốt ve đường nét cằm, hơi dựa vào bên tai Dịch Dương Thiên Tỳ nói: "Tôi cảm thấy trang phục của anh trai thật đẹp."
  • A? "Dịch Dương Thiên Tỉ dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Vương Nguyên," Ngươi
  • Nói gì cơ? "
  • Tỷ lệ đại ca thật đúng là nam trang nữ trang đều thích hợp, hắn nếu là nữ sinh phỏng chừng đến mê chết một mảng lớn nam sinh đi."Vương Nguyên trong ánh mắt tràn đầy nghiêm túc.
  • Dịch Dương Kiền Tỳ giống như bị dọa sợ, ho khan hai tiếng, "Không phải gần đây cậu đều nghĩ đến bộ dạng nữ trang của anh Khải chứ?"
  • "Em còn nhớ chiếc váy đỏ lần trước anh mua cho em không?" – Vương Nguyên nhìn về phía Dịch Dương Kiền Tỉ. Dịch Dương Thiên Tỉ hơi lùi lại một bước nhỏ, "Anh đừng nghĩ nữa, em sẽ không mặc chiếc váy đó nữa."
  • Vương Nguyên giữ chặt cổ tay Dịch Dương Càn Tỳ không ngừng lui về phía sau, có chút hưng phấn nói: "Không phải nói em, anh muốn mua cho anh cả một bộ."
  • Nhà bọn họ gần đây mới lên, có một cái váy rất thích hợp với đại ca.
  • Ừ... "Cậu có ý nghĩ nguy hiểm như vậy, Khải ca biết cậu trốn không thoát một trận, tôi cũng không dám loại chuyện tìm đánh này. Dịch Dương Kiền Tỳ vẻ mặt nghiêm túc nói, nhưng rốt cuộc trong lòng vẫn có chút chờ mong dù sao lần trước hắn cũng bị bọn họ kéo thay bộ váy.
  • Vương Nguyên lật cái gì đó trên điện thoại, sau đó đặt điện thoại trước mặt Dịch Dương Càn Tỳ, "Nhìn xem, cậu sẽ cảm thấy hứng thú." Vương Nguyên nhướng mày, Dịch Dương Thiên Tỳ đọc được một tia nguy hiểm từ vẻ mặt của hắn, nhưng lòng hiếu kỳ thúc đẩy, hắn vẫn nhìn điện thoại di động Vương Nguyên đưa tới.
  • "Nơi em đã từng dừng lại, anh cũng đã từng đi, nếu thời gian chênh lệch này có thể gấp lại, chúng ta sẽ gặp nhau, 4,6 tỷ năm, kéo dài chu vi của anh và em, không cần tới gần, không được rời xa, anh lấy bóng tối, nhìn lên sự trong sáng của em."
14
Các anh em đánh nhau.1.