TFBoys thiên hạ hạ tiểu hài tử
  • Vương Tuấn Khải hoàn toàn không biết hai người em trai đã lên kế hoạch từ lúc nào, trong lòng rất cảm động nhưng lại không nói như vậy: "Không cần phải chuẩn bị những thứ này, tâm ý đến là tốt rồi, sao còn chỉnh cái này nữa. Đã hai mươi tuổi rồi, không qua sinh nhật cũng không sao cả.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ lập tức đâm thủng trái tim cảm tính của Vương Tuấn Khải, "Cậu còn có thể lừa chúng tôi sao, thật ra cậu rất thích niềm vui bất ngờ mà chúng tôi chuẩn bị.
  • Đúng vậy, hai mươi tuổi thì sao, chờ em đến bảy tám mươi tuổi chúng tôi cũng mừng sinh nhật em.
  • Vương Nguyên vẻ mặt nghiêm túc, hướng về phía Dịch Dương Càn Tỳ gật gật đầu, lại nhìn về phía Vương Tuấn Khải gật gật đầu.
  • Vương Tuấn Khải thật sự là cảm giác mình bại bởi hai người em trai này, một người là cùng mình đến đột nhiên tập kích Vương Nguyên, một người buổi sáng mình còn sốt, hiện tại lại có sức sống như vậy, ai, có thể làm sao bây giờ, gặp được hai người em trai bảo bối này, vậy thì hảo hảo hưởng thụ lạc thú bọn họ mang tới đi.
  • Có bánh sinh nhật đương nhiên không cần gọi thêm đồ ngọt nữa, Vương Tuấn Khải chia bánh xong do dự nhìn Vương Nguyên và Dịch Dương Thiên Tỉ vẻ mặt tươi cười.
  • Mùi vị bánh ngọt này không phải rất kỳ quái chứ. Nhìn các cậu cười, tôi cũng không dám ăn.
  • Tay Vương Tuấn Khải cầm nĩa nhỏ dừng ở phía trên bánh ngọt, thủy chung không có rơi xuống.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ xiên một miếng bánh ngọt trước mặt vào miệng, "Không phải món ăn hắc ám, hai chúng tôi sẽ không lừa cậu.
  • Vương Nguyên cũng ăn một miếng bánh ngọt, cười hì hì nói: "Chính là mùi vị này là đặc sắc của địa phương mà thôi, ở trong nước chúng tôi rất ít ăn. Cậu nếm thử, tuyệt đối cho cậu cảm giác khác.
  • Vương Tuấn Khải nửa tin nửa ngờ xiên một miếng bánh ngọt, run rẩy bỏ vào trong miệng, nhắm chặt hai mắt, bánh ngọt vào miệng vô cùng trơn nhẵn, bánh mì cũng là cảm giác vừa vào miệng liền tan, kích thích vị giác đầu tiên chính là một cỗ vị chua nhàn nhạt, lập tức là một tia vị ngọt chậm rãi trấn an đầu lưỡi bị vị chua thấm ướt, dư vị là một cỗ vị chua ngọt, hai loại mùi vị kết hợp đặc biệt tuyệt vời, chua ngọt giống như hai hài tử nghịch ngợm, giờ khắc này rốt cục không hề ầm ĩ nữa.
  • Vương Nguyên và Dịch Dương Càn Tỳ nhìn thấy biểu tình của Vương Tuấn Khải liền biết, chính giữa hồng tâm, bánh ngọt này rất phù hợp khẩu vị của Vương Tuấn Khải, hai người không hẹn mà cùng nhìn nhau cười đến vui vẻ hơn.
  • Không lừa cậu chứ, có phải rất ngon không?"Vương Nguyên nhíu mày, chờ mong nhìn Vương Tuấn Khải.
  • Đúng là có một loại cảm giác đặc biệt, ánh mắt các cậu cũng rất tốt. "Nói xong Vương Tuấn Khải lại xiên một miếng bánh ngọt bỏ vào trong miệng, tiếp tục cảm thụ vị chua ngọt nổ tung trong vị giác.
  • Hai em trai híp mắt, chậm rãi ăn bánh ngọt.
  • Ba bóng lưng cao gầy bị ánh trăng kéo dài, cùng bóng cây chồng lên nhau.
  • Các chàng trai vai kề vai đi trên con phố nước ngoài gió mát hiu hiu, không ai nói gì. Gió lạnh thổi trên khuôn mặt có chút ửng đỏ của bọn họ, bên ngoài có lạnh hơn nữa, cũng thổi không tắt nhiệt tình trong lòng.
  • Vương Nguyên xoa xoa tay mình, hà một hơi nóng lên tay, "Các ngươi...... Khi nào thì đi?
  • Dịch Dương Thiên Tỉ khoác thêm một chiếc áo khoác lên người Vương Nguyên, cùng Vương Tuấn Khải ăn ý dừng bước nhìn nhau, lại nhìn về phía Vương Nguyên đang đi về phía trước, Vương Nguyên cảm nhận được gió lạnh đột nhiên thổi tới bên cạnh, cũng dừng bước, xoay người nhìn về phía hai người bọn họ cách đó không xa.
  • (Kỷ niệm bảy năm, không chính thức không hẹn).
  • Happy Birthday Vịt
  • Kỷ niệm 7 năm ngày thành lập Micro Happy Duck
14
2. bánh