TFBoys Gặp Lại Vương Tuấn Khải / 222 ngươi không có tư cách
TFBoys Gặp Lại Vương Tuấn Khải
  • Không cho Vương Tuấn Khải quá nhiều thời gian suy nghĩ, Tưởng Nhược Trần cũng đã gắt gao kéo cánh tay Vương Tuấn Khải.
  • jiangruochen
    jiangruochen
    Tiểu Khải, bên kia còn có người chờ chúng ta đi chào hỏi đây, đi thôi, đừng ngẩn người nữa."
  • Vương Tuấn Khải lúc này mới thu hồi tầm mắt, đi theo Tưởng Nhược Trần.
  • Mà Chi Phàm đi tới một góc, không biết vì cái gì mới uống bốn chén rượu sẽ đau đầu thành như vậy, Chi Phàm hơi nhíu mày, lúc này một đôi tay đang mát xa huyệt Thái Dương cho Chi Phàm, Chi Phàm theo bản năng quay đầu lại, nhìn thấy người tới lập tức nở nụ cười.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Tiểu Cam Tử, sao cậu lại ở đây?
  • Cố Trừng cười gật đầu.
  • gucheng
    gucheng
    Ừ hừ, dù sao đây cũng là cơ hội trăm năm khó gặp được ngươi, ta đương nhiên phải tới rồi.
  • Chi Phàm nghe xong cười cười, búng búng trán Cố Trừng.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Ngươi a ngươi a, thật sự là mồm mép trơn tru.
  • Cố Trừng cười ngồi bên cạnh Chi Phàm, tiếp tục mát xa cho Chi Phàm, Chi Phàm cũng không ngại, Cố Trừng vừa mát xa, vừa nhìn Chi Phàm.
  • gucheng
    gucheng
    Tôi nghe Vũ Trạch nói, thân thể của anh sao anh không chú ý chứ? Hôm nay lại uống rượu phải không? Đầu không đau mới là lạ, lát nữa nếu có rượu ta sẽ giúp ngươi đỡ, ân?
  • Chi Phàm cười lắc đầu.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Tửu lượng của em vẫn là quên đi, đừng đến lúc đó em say anh còn phải sai người đưa em về, đúng rồi Tiểu Chanh Tử, lần này em tới tính toán ở lại bao lâu a?
  • Cố Trừng nhún vai.
  • gucheng
    gucheng
    Tôi cũng không biết, gần đây chuyện ở bệnh viện quá nhiều, nước Mỹ bên kia vừa vặn có một danh ngạch trao đổi tôi liền tới, ít nhất tôi có thể ở lại nửa tháng.
  • Chi Phàm gật đầu, Cố Trừng cũng không nói gì, chuyên tâm xoa bóp giúp Chi Phàm, trong chốc lát, Chi Phàm cảm thấy khá hơn rất nhiều, Cố Trừng cũng không đè xuống nữa, liền cùng Chi Phàm trò chuyện.
  • Khi hai người trò chuyện vui vẻ, Vương Tuấn Khải và Tưởng Nhược Trần cũng chú ý tới bên này, Tưởng Nhược Trần nhìn bộ dáng mặt không chút thay đổi của Vương Tuấn Khải cười cười, không nói hai lời liền đi tới bên cạnh hai người.
  • Tưởng Nhược Trần cười nhìn hai người.
  • jiangruochen
    jiangruochen
    Hai bác sĩ chính là có tiếng nói chung a, hơn nữa hai vị cũng là quen biết cũ, cũng càng hợp nhau, thật cho là ông trời tác hợp a.
  • Cố Trừng nghe xong, quay đầu nhìn thoáng qua Tưởng Nhược Trần, ngược lại Chi Phàm nhíu mày, tiếp tục trò chuyện với Cố Trừng.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Hai người không cãi nhau sao?
  • Thanh âm của Vương Tuấn Khải đột nhiên vang lên, ba người ở đây đều sửng sốt.
  • Cố Trừng trước tiên nhìn biểu tình có chút mơ hồ của Chi Phàm, rũ mi mắt xuống, vừa mới định giải thích, sau đó Chi Phàm lại kéo tay Cố Trừng, hai người đứng lên, Chi Phàm cười nhìn Vương Tuấn Khải.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Phản bác? Có gì mà cãi lại chứ? Vương tiên sinh không khỏi cũng quản quá nhiều đi? Quan hệ giữa tôi và Cố Trừng hình như còn chưa tới phiên người khác chỉ trỏ, Vương tiên sinh, Chi Phàm không nói sai chứ?
  • Vẻ mặt Vương Tuấn Khải càng thêm âm lãnh, nắm đấm càng chặt hơn, Cố Trừng thấy không nhiều lời, mang theo Chi Phàm muốn rời đi, nhưng lại bị Vương Tuấn Khải ngăn cản, Vương Tuấn Khải có chút kinh ngạc nhìn tay mình, đây hoàn toàn là động tác theo bản năng, chính cậu cũng không nghĩ tới.
  • Chi Phàm nhíu mày, Cố Trừng nhìn thần sắc có chút khó xử của Chi Phàm, bất đắc dĩ thở dài, dời tay Vương Tuấn Khải ra, cười khẽ một tiếng.
  • gucheng
    gucheng
    Ông Vương, ý ông là sao? Tổng quản nhiều như vậy cũng không phải chuyện tốt, huống hồ ngươi là ai của Tiểu Phàm a? Đừng quên bây giờ ở bên cạnh em là Tưởng Nhược Trần, không phải Hạ Chi Phàm, em có tư cách gì nói quan hệ của người khác?
14
222 ngươi không có tư cách