TFBoys Gặp Lại Vương Tuấn Khải
  • Hàn Vũ Trạch mặt không chút thay đổi nói xong câu đó, nhìn ánh mắt Chi Phàm không thể tin được, nhẹ giọng cười cười, lại lặp lại một lần.
  • hanyuze
    hanyuze
    Không nghe à? Vậy tôi lặp lại lần nữa, tôi nói, cậu buông tha cho Hạ Chi Phàm đi, Vương Tuấn Khải đã sớm có bạn gái.
  • Chi Phàm máy móc quay đầu nhìn Hàn Vũ Trạch, lắc đầu.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Không thể nào, không thể nào, anh đừng gạt em, nếu anh muốn em quên Tiểu Khải, anh đổi lý do khác đi.
  • Hàn Vũ Trạch nhìn Chi Phàm, trong nháy mắt có một loại cảm giác chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhất thời không khống chế được âm lượng của mình, rống lên với Chi Phàm.
  • hanyuze
    hanyuze
    Hạ Chi Phàm ngươi quên đi! Ngươi chính là không dám tiếp nhận hiện thực mà thôi! Hắn có cái gì tốt! Cuối cùng tôi cũng nói cho anh biết! Hắn! Vương Tuấn Khải! Đã sớm quên ngươi rồi! Từ đầu tới cuối không bỏ xuống được chỉ có một mình ngươi! Anh có hiểu không?
  • Chi Phàm nghe xong, lập tức bịt kín lỗ tai của mình, điên cuồng lắc đầu, trong miệng còn vẫn niệm "Không có khả năng".
  • Lúc này, Hạ Mộc Tịch mở cửa thư phòng, sau khi đi vào liền gọi Hàn Vũ Trạch.
  • xiamuxi
    xiamuxi
    Ta không phải bảo ngươi hảo hảo cùng Tiểu Phàm nói chuyện sao? Đang yên đang lành còn hô lên? Tôi có thể nghe thấy trong phòng khách.
  • Hàn Vũ Trạch hừ lạnh một tiếng, liếc mắt nhìn Chi Phàm.
  • hanyuze
    hanyuze
    Nếu ta không đánh thức nàng, nàng còn tưởng rằng Tiểu Khải tốt của nàng đang chờ nàng.
  • Mộc Tịch bất đắc dĩ đỡ trán, vừa đẩy Hàn Vũ Trạch ra ngoài cửa, vừa nói với hắn.
  • xiamuxi
    xiamuxi
    Được rồi được rồi, không cần ngươi nữa, ngươi về phòng trước cho ta ngủ đi.
  • Không đợi Hàn Vũ Trạch trả lời, Mộc Tịch đã đóng cửa lại và khóa lại.
  • Mộc Tịch thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn thoáng qua Chi Phàm thất thân, nhíu mày, ngồi xuống vị trí trước khi Hàn Vũ Trạch đi.
  • xiamuxi
    xiamuxi
    Tiểu Phàm, con đừng coi ra gì, anh con tính cách như vậy, anh ấy cũng không phải cố ý kêu, chỉ là lo lắng cho con mà thôi.
  • Chi Phàm cắn cắn môi dưới, giống như tìm được cọng rơm cứu mạng gì đó bắt lấy tay Mộc Tịch.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Tịch Tịch, em nói cho anh biết, anh trai anh nói đều là giả phải không? Hả?
  • Mộc Tịch cúi đầu, chậm rãi đẩy tay Chi Phàm ra.
  • xiamuxi
    xiamuxi
    Tiểu Phàm, Vũ Trạch thật sự không lừa cậu, Vương Tuấn Khải thật sự có bạn gái.
  • Chi Phàm nghe xong, lý trí cuối cùng cũng hoàn toàn sụp đổ, thẳng tắp từ trên chỗ ngồi ngã xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn, nhưng Chi Phàm lại không cảm thấy đau, lúc này trong lòng đau đớn so với thân thể đau đớn nhiều lắm.
  • Mộc Tịch vội vàng xông lên muốn nâng Chi Phàm dậy, nhưng Chi Phàm lại né tránh, Mộc Tịch không có cách nào, đành phải ôm chặt Chi Phàm, Chi Phàm cứ như vậy ở trong lòng Mộc Tịch vẫn khóc, không biết khóc bao lâu, Chi Phàm chỉ biết nước mắt đã khô cạn, thanh âm cũng không phát ra được, chậm rãi mất đi ý thức.
  • Mộc Tịch nhìn thấy hai mắt Chi Phàm nhắm chặt, đầu tiên là nhẹ nhàng vỗ vỗ mặt Chi Phàm, không có phản ứng, lớn tiếng gọi tên Chi Phàm, vẫn không có phản ứng, Mộc Tịch thật sự hoảng loạn, vội vàng đứng dậy mở khóa, chạy chậm đi tìm Hàn Vũ Trạch.
  • xiamuxi
    xiamuxi
    Vũ Trạch, mau tới đây, Tiểu Phàm đã xảy ra chuyện......
  • Hàn Vũ Trạch nhìn thấy Mộc Tịch mặt đầy nước mắt cảm giác được không ổn, giúp Mộc Tịch lau nước mắt chạy đến thư phòng thì nhìn thấy Chi Phàm một người nằm trên sàn nhà, Hàn Vũ Trạch không nói hai lời ôm ngang Chi Phàm, nói với Mộc Tịch.
  • hanyuze
    hanyuze
    Tịch Tịch cô đi gọi xe cứu thương trước, thuận tiện thông báo cho ba mẹ tôi, nhanh!
  • Mộc Tịch vội vàng gật đầu, vội vàng đi gọi điện thoại, Hàn Vũ Trạch lo lắng nhìn khuôn mặt tái nhợt của Chi Phàm, lực lượng trong tay cũng không khỏi tăng thêm, khóe mắt Hàn Vũ Trạch để lại nước mắt.
  • hanyuze
    hanyuze
    Nghĩ thầm: Tiểu Phàm, ngươi không thể có việc gì a.
14
218 hôn mê