TFBoys Gặp Lại Vương Tuấn Khải
  • Nghĩ đi nghĩ lại, Chi Phàm liền cảm thấy phiền lòng, lúc này điện thoại di động của Chi Phàm vang lên, Chi Phàm nhìn nhìn biểu hiện cuộc gọi, vốn không muốn tiếp, nhưng sau khi điện thoại vang lên lần thứ n vẫn tiếp.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Có chuyện nói mau.
  • Đầu tiên bên kia điện thoại sửng sốt một chút, sau đó thấp giọng cười cười.
  • gucheng
    gucheng
    Thái độ của ngươi như thế nào lại không thể đối tốt với ta một chút a, không nói nhảm với ngươi, ta hiện tại đang ở Hạ thị, ngươi nhanh lên một chút, nếu không bọn họ không cho ta đi vào.
  • Chi Phàm "Ừ" một tiếng, liền cúp điện thoại, không kiên nhẫn ngồi dậy, thay bộ quần áo liền rời đi.
  • (Chuyển ống kính: Cố Trừng Hạ Chi Phàm)
  • Chi Phàm tới công ty liền thấy Cố Trừng và cô tiếp tân cãi nhau, đau đầu đỡ trán, đi tới đẩy Cố Trừng ra, nhìn cô tiếp tân một chút.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Hãy để anh ấy vào, anh ấy là bạn của tôi.
  • Nhân viên lễ tân thấy Chi Phàm lập tức thay đổi biểu tình, gật đầu ý bảo hai người đi vào.
  • Chi Phàm quen thuộc liền đưa Cố Trừng tới văn phòng (Sênh: ở đây nói rõ một chút, mỗi công ty của Hạ thị đều có văn phòng riêng của Chi Phàm, vì bất cứ tình huống nào), đặt túi xách lên bàn, ngồi xuống cũng không ngẩng đầu nhìn tay mình.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Có chuyện nói mau, rạng sáng hôm nay tôi lên máy bay lúc một giờ rưỡi, xuống máy bay đến bây giờ cũng không ngủ, có việc thì nói, không có việc gì tôi liền về nhà ngủ.
  • Cố Trừng vừa nghe lập tức ngăn lại.
  • gucheng
    gucheng
    Đừng giới thiệu a, nếu tìm ngươi liền khẳng định là thật sự có việc, yên tâm, nói xong liền thả ngươi về nhà ngủ.
  • Chi Phàm cũng không nói gì, Cố Trừng thấy vậy quả thực có chút xấu hổ, cũng không nói nhảm nữa.
  • gucheng
    gucheng
    Là như vậy, chuyện này ta suy nghĩ thật lâu có nên nói với ngươi hay không, bất quá, ta không muốn cho ngươi hiểu lầm ta, suy nghĩ thật lâu, vẫn nên nói cho ngươi biết.
  • Chi Phàm nhíu mày, lúc này mới nhìn thoáng qua Cố Trừng, ý bảo cậu nói tiếp, Cố Trừng thấy cũng lập tức nói tiếp.
  • gucheng
    gucheng
    Thật ra là như vậy, lúc ấy, bác Hạ tìm đến tôi, nói không tiếc bất cứ giá nào cũng phải gọi cô về Bắc Kinh, tôi cũng...
  • Cố Trừng còn chưa nói xong, Chi Phàm đã đứng dậy, nắm cổ áo Cố Trừng.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Tất cả những gì anh nói là thật?
  • Cố Trừng có chút không kịp phản ứng, nhưng vẫn gật đầu, nắm lấy tay Chi Phàm.
  • gucheng
    gucheng
    Cậu có thể đừng động thủ được không, tôi tốt nghiệp trường cảnh sát, luận đánh nhau tôi cách cậu mấy chục con phố, bất quá thế nào cậu cũng nghe tôi nói hết trước đi, lúc ấy bác Hạ nói như vậy, nhưng tôi không đáp ứng, nhưng tính cách của chú kia cậu cũng không phải không biết, tôi đành phải đáp ứng, tình huống cụ thể cậu vẫn nên hỏi chú một chút đi.
  • Dứt lời, Chi Phàm đứng tại chỗ rất lâu, đột nhiên cầm lấy túi xách xông ra ngoài, chỉ còn lại một mình Cố Trừng, thì thào nhỏ giọng nói.
  • gucheng
    gucheng
    Nhưng là, ta thích ngươi là thật a, như thế nào lại không nghe ta nói chuyện a.
  • (Chuyển ống kính: Hạ gia)
  • Chi Phàm sau khi đi vào liền thấy mẹ Hạ đã có bữa tối ngon nhất, sau khi nhìn thấy Chi Phàm trở về cũng gọi ba Hạ ăn cơm.
  • Ba người vừa ngồi xuống, bầu không khí liền trở nên phi thường quỷ dị, Chi Phàm qua loa ăn vài miếng liền kiếm cớ lên lầu.
  • Chi Phàm sau khi vào phòng ngủ, liền khóa trái cửa, Chi Phàm hiện tại trong đầu một mảnh hỗn loạn, cô thật sự không nghĩ ra vì sao ba Hạ nhất định phải tự mình trở về, là bởi vì làm diễn viên sao? Hay là bởi vì nhớ nhung mà xúc động? Hay là, là bởi vì Vương Tuấn Khải?
14
172 Nguyên nhân khác