TFBoys Gặp Lại Vương Tuấn Khải
  • Chi Phàm vốn muốn di động hai chân bởi vì Vương Tuấn Khải những lời này ngừng lại, máy móc quay đầu, lấy tốc độ nhanh nhất vọt tới trước mặt Vương Tuấn Khải, nâng khuôn mặt Vương Tuấn Khải lên, cẩn thận từng li từng tí hỏi.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Tiểu Khải? Ngươi, thật sự nhìn thấy ta?
  • Vương Tuấn Khải nhìn thần sắc không xác định của Chi Phàm, nhịn không được cười nhéo nhéo hai má Chi Phàm, gật gật đầu khẳng định với Chi Phàm.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Vân nhi, ngươi thật đáng yêu.
  • Chi Phàm tức giận vỗ vỗ tay Vương Tuấn Khải, giọng điệu hơi tức giận nói chuyện với Vương Tuấn Khải.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Sao cậu lại không đứng đắn như vậy, hỏi cậu vấn đề rất quan trọng, sao lúc nào cũng trả lời đầu trâu không đúng miệng ngựa a.
  • Vương Tuấn Khải không trả lời, chỉ ôn nhu nhìn Chi Phàm, Cố Trừng xấu hổ ho khan.
  • gucheng
    gucheng
    Khụ khụ, cái kia tôi về văn phòng trước, có việc thì gọi tôi, a đúng rồi, lát nữa người nhà bệnh nhân không có việc gì thì đến văn phòng tôi một chuyến, dặn dò một ít chuyện.
  • Chi Phàm gật đầu, Cố Trừng cũng không nói nhiều, gật đầu một cái rồi rời đi.
  • Rốt cục đã không có người ngoài, Vương Tuấn Khải một tay ôm ngang Chi Phàm đến trên đùi mình, nhìn khuôn mặt quá sợ hãi của Chi Phàm, nhẹ giọng cười cười, giơ cằm Chi Phàm lên, hôn lên môi Chi Phàm.
  • Chi Phàm đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó cười cẩn thận đáp lại Vương Tuấn Khải, Vương Tuấn Khải chú ý tới động tác của Chi Phàm, động tác cũng càng thêm càn rỡ, bởi vì hôm nay Chi Phàm mặc áo T - shirt rất rộng thùng thình, tay Vương Tuấn Khải cũng thuận lợi thăm dò vào trong quần áo Chi Phàm, chậm rãi sờ tới vòng eo mềm mại của Chi Phàm, nếm được một chút ngon ngọt, tay cũng chậm rãi vươn lên, Chi Phàm vốn bị Vương Tuấn Khải hôn đến lửa nóng. Khi cảm nhận được nhiệt độ lạnh lẽo của ngón tay Vương Tuấn Khải, trong nháy mắt tỉnh táo lại, nhẹ nhàng đẩy Vương Tuấn Khải ra.
  • Vương Tuấn Khải bị đẩy ra có chút bất mãn, trong ánh mắt tràn ngập dục hỏa, thanh âm cũng khàn khàn lợi hại.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Phàm nhi, đưa cho ta, được không?
  • Chi Phàm khẩn trương mím môi, lắc đầu, nhỏ giọng nói.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Không thể, ít nhất bây giờ không thể, bây giờ còn đang ở bệnh viện, Tiểu Khải không thể.
  • Vương Tuấn Khải nhíu nhíu mày, đành phải bất đắc dĩ ôm Chi Phàm, gật đầu.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Được rồi, ngươi không muốn, ta cũng không miễn cưỡng.
  • Chi Phàm cười cười, ôm lấy Vương Tuấn Khải, qua thật lâu, Vương Tuấn Khải buông Chi Phàm ra, cẩn thận suy nghĩ lời Chi Phàm vừa mới nói, nhíu mày, ở bên tai Chi Phàm nói.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Này đúng rồi Phàm nhi, lúc trước ngươi nói, bây giờ còn ở bệnh viện không thể, vậy, sau khi ta xuất viện thì sao? Có thể hay không a?
  • Chi Phàm cảm nhận được hơi thở ấm áp của Vương Tuấn Khải quanh quẩn bên tai mình, hai má cũng đỏ lên như thiêu đốt, nhìn ánh mắt quyến rũ lòng người của Vương Tuấn Khải, nuốt một ngụm nước miếng, sau đó không biết làm sao rời xa Vương Tuấn Khải, ấp úng trả lời.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Lại... nói sau đi, tôi... tôi đi tìm bác sĩ hỏi tình hình của cô một chút, chờ... chờ tôi một chút."
  • Dứt lời, Chi Phàm chạy trối chết, Vương Tuấn Khải nâng má nhìn bóng lưng Chi Phàm, không khỏi nở nụ cười, dùng thanh âm chỉ có thể chính mình nghe được nói chuyện.
  • wangjunkai
    wangjunkai
    Thật đáng yêu, bất quá, vừa rồi cô nói rồi hãy nói, có phải đại biểu hay không, có thể a.
  • Chi Phàm hoảng hốt rời khỏi phòng bệnh của Vương Tuấn Khải, quay đầu nhìn cửa phòng bệnh của Vương Tuấn Khải hít sâu một cái, gõ cửa phòng làm việc của Cố Trừng, sau khi nghe thấy tiếng "Mời vào", liền đi vào.
  • Chi Phàm nhìn Cố Trừng đang bận rộn công việc của mình.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Tiểu Khải, tình trạng của cậu ấy ổn định chứ?
  • Cố Trừng không ngẩng đầu, nhưng vẫn khẳng định.
  • gucheng
    gucheng
    Hiện tại tình trạng bệnh nhân rất ổn định, phỏng chừng ngày mốt là có thể chuẩn bị xuất viện, bất quá sau khi xuất viện trong mấy ngày phải chú ý không thể để cho mắt mệt nhọc quá độ, sau đó tận lực mắt không nên vào đồ, không nên đứng dưới ánh mặt trời quá lâu, cũng không nên xem điện thoại di động nhiều như vậy, hiểu chưa?
  • Chi Phàm gật đầu, không nói gì nữa, ngược lại Cố Trừng ngẩng đầu, đặt bút lên bàn.
  • gucheng
    gucheng
    Bây giờ, hắn đã tỉnh, ngươi định khi nào thì rời đi?
  • Chi Phàm cắn cắn môi dưới, ánh mắt nhìn Cố Trừng, Chi Phàm cũng trở nên kiên định.
  • xiazhifan
    xiazhifan
    Tôi sẽ đi, nhưng có thể cho tôi thêm một tuần nữa được không? Một tuần trôi qua, tôi nhất định phải rời xa anh ấy.
14
143 Cho Em Một Tuần