Tổng Tài Điên Cuồng Theo Đuổi Tình Cũ
  • Nếu hỏi Lâm Thiên Bằng, bên Hắc Bang có người của hắn không, hắn sẽ tự tin trả lời tất nhiên là có. Nuôi quân cũng có lúc dùng. Hắn ra lệnh cho mọi người nhắm vào tính tình ngang ngược của Thẩm Diệu. Hắn muốn một lần nữa gặp lại Thẩm Linh Linh.
  • Mấy ngày tập chung học quy tắc khiến Thẩm Diệu càng thêm căm thù Thẩm Linh Linh. Nếu không phải vì cô ta, cô cũng không bị cha bắt ở đây học ba cái thứ khô cằn này.
  • Người hầu hạ bên cạnh thấy cô như vậy liền tỏ ra đau lòng.
  • Đàn em
    Đàn em
    “Đều tại cô gái kia. Rõ ràng trước khi cô ta đến đây ông chủ rất yêu thương tiểu thư. Có bao giờ bắt tiểu thư học ba cái quy tắc này đâu.”
  • Thẩm Diệu càng nghe càng cảm thấy ấm ức. Cha trước kia rất yêu thương cô, dù là loại trái cây chỉ có phe đối đầu có, cha cũng cho người đi thương lượng dùng giá cao mua về cho cô.
  • Thẩm Diệu
    Thẩm Diệu
    “Vì sao cha lại thiên vị cô ta hơn ta chứ?”
  • Đàn em
    Đàn em
    “Tôi nghe mọi người nói, khi bà chủ làm mất tiểu thư, ông chủ đã nhận cô ta về nuôi. Cô ta là do một tay bà chủ nuôi lớn, có mấy phần tư sắt giống bà chủ. Cho nên ông chủ mới đặt biệt thiên vị cô ta. Nhưng từ khi nhận lại tiểu thư, ông chủ liền giao cô ta cho ông ba Cao Hằng.”
  • Chỉ vì có vài phần tư sắt giống mẹ của cô thôi mà. Dựa vào cái gì mà cô ta dám lên mặt chèn ép cô chứ?
  • Thẩm Diệu
    Thẩm Diệu
    “Cô ta đã rời đi lâu như vậy còn quay lại làm gì?”
  • Đàn em
    Đàn em
    “Tiểu thư, cô ta về đây không phải nhắm vào cô đấy chứ?”
  • Thẩm Linh Linh rất lâu rồi chưa về, lúc trước còn hay cãi nhau với Thẩm Hạo. Thái độ hai người như chó với mèo, vì sao lần này Thẩm Linh Linh lại về đây chủ động làm hoà?
  • Đàn em
    Đàn em
    “Mọi người đều đang đồn đoán, ông chủ sẽ giao lại Hắc Bang cho ai.”
  • Không một ai biết, rất nhiều năm trước Thẩm Hạo đã đem cái ghế cao nhất của Hắc Bang ép buộc Lục Thành Huy kế vị ông. Mọi người vẫn cho rằng ông đang kén con rể, muốn cho chồng của Thẩm Diệu kế thừa. Tất cả những người có tham vọng đều nhắm vào việc kết thân với Thẩm Diệu. Vì chuyện này càng khiến cô kiêu ngạo hơn.
  • Nhưng hiện tại có người nói với cô, Thẩm Linh Linh muốn tranh cái ghế ông trùm này. Xem ra cô vẫn nên trừ khử đi cái tai họa ngầm mang tên Thẩm Linh Linh.
  • Đàn em
    Đàn em
    “Chồng cô ta là một người điên chỉ nghe theo ý cô ta. Cô ta muốn trở thành bà trùm của Hắc Bang sao?”
  • Người hầu càng suy đoán, tâm tình của Thẩm Diệu càng hoảng loạn. Nhớ đến gương mặt đáng sợ và lời nói của Triển Quân như vẫn còn văng vẳng bên tai cô. Cô rùng mình quay lại nhìn người hầu.
  • Thẩm Diệu
    Thẩm Diệu
    “Ngươi cảm thấy ta nên làm sao?”
  • Đàn em
    Đàn em
    “Tốt nhất là tiểu thư đừng nên tự mình ra tay. Dù thành công hay không lúc ông chủ truy cứu cũng sẽ không dính dáng gì đến tiểu thư.”
  • Thấy người hầu một lòng nghĩ cho mình. Tâm tình của Thẩm Diệu tốt lên đôi chút.
  • Thẩm Diệu
    Thẩm Diệu
    “Đến lúc nên dùng người rồi.”
  • Trong tổ chức có rất nhiều người muốn quỳ dưới chân cô, thứ bọn họ nhắm đến chính là cái ghế ông trùm. Nếu bọn họ biết Thẩm Linh Linh có ý tranh giành, họ tất nhiên sẽ không bỏ qua cho cô ta.
  • Đàn em
    Đàn em
    “Nhưng mà tiểu thư, dùng người trong nội bộ e rằng không tốt cho lắm. Mọi người đều đã bị ông tư cảnh báo qua. Có ai dám động tới cô ấy chứ?"
  • Thẩm Diệu
    Thẩm Diệu
    "Không dùng được người trong nội bộ thì dùng người ngoài. Có không ít kẻ muốn mạng của con gái Thẩm Hạo đâu."
  • Người đầu tiên cô nghĩ đến chính là Lâm Thiên Bằng. Người này đối đầu trực diện với Thẩm Hạo bấy lâu nay. Nếu Thẩm Linh Linh rơi vào tay hắn, sát định cô ta sẽ không còn đường sống.
  • Nói là làm, tránh để đêm dài lắm mộng. Thẩm Diệu hẹn gặp Thẩm Linh Linh. Nhìn bức thư trong tay Thẩm Linh Linh có chút ngờ nghệch.
  • Thẩm Linh Linh
    Thẩm Linh Linh
    "Triển Quân, anh nghĩ cô ta hẹn em ra làm gì?"
  • Tuy trong thư viết là muốn xin lỗi vì những việc làm quá đáng lúc trước. Nhưng cô ta thật sự muốn xin lỗi cô sao?
  • Thẩm Linh Linh tuy nghi ngờ nhưng vẫn đến chỗ hẹn gặp Thẩm Diệu.
  • Triển Quân
    Triển Quân
    "Anh đi với em."
  • Triển Quân quen tay kéo cô ngồi lên đùi anh. Cô véo nhẹ cằm anh.
  • Thẩm Linh Linh
    Thẩm Linh Linh
    "Không cần, em nói với chú Lý. Nhờ ông ấy sắp xếp vài người đảm bảo an toàn cho em là được. Dù sao cũng đang ở trong địa bàn của cha, không ai dám động đến em đâu."
  • Dạo gần đây Triển Quân có công việc mới, mỗi ngày dành ra hai tiếng đánh cờ với Thẩm Hạo. Tài đánh cờ tướng của anh rất cừ khiến Thẩm Hạo thua liên tiếp hai ngày. Cha cô vô cùng tức giận, ngày nào cũng tìm Triển Quân phục thù.
  • Triển Quân
    Triển Quân
    "Vậy em nhớ chú ý an toàn. Có nguy hiểm thì gọi cho anh."
  • Người đàn ông này tuy rằng không gỏi việc đánh đấm nhưng lại khiến cho cô bất giác mà tin tưởng anh.
  • Thẩm Linh Linh
    Thẩm Linh Linh
    "Được."
  • Cô đến nơi hẹn. Một quầy hàng khá hoang vu lại nằm cạnh rừng. Cô luôn nghĩ không biết Thẩm Diệu hẹn cô đến đây để làm gì? Nhưng hai người còn chưa kịp nói lời khách sáo giả tạo thì người của Lâm Thiên Bằng đã ùa vào nhanh nhẹn khống chế hai người.
14
Chương 59: Mối nguy hại