Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Jungkook bị nhìn rất lâu, xem ra vợ không tin anh trong khoản này rồi. Trong lúc anh đang suy nghĩ không biết nói gì tiếp theo thì giọng nói nhỏ nhẹ ấy cất lên.
  • Lisa
    Lisa
    Dù chuyện gì xảy ra anh cũng không được đẩy em ra nữa đâu ấy. Chúng ta đã làm mất con một lần, em không muốn bị mất con thêm lần thứ hai. Lúc đó một mình anh chắc anh mệt mỏi lắm. Em xin lỗi vì đã để anh một mình.
  • Chính tôi cũng không thể tưởng tượng được lúc đó anh vượt qua chuyện bị mất con bằng cách nào nữa. Tôi còn chưa kịp nói với anh chuyện mình mang thai, lúc biết thì đứa bé đã mất.
  • Suy cho cùng tôi không có quyền trách anh, anh càng không nên tự trách mình về chuyện đó. Nếu muốn trách hãy trách người làm mẹ như tôi không chăm sóc được con cho thật tốt. Nếu không có Nari chắc tôi sẽ tự dằn vặt mình cả đời mất, nay chỉ có thể nghĩ rằng đứa trẻ ấy không có duyên với vợ chồng tôi thôi.
  • Jungkook kinh ngạc không biết vợ anh nhớ lại chuyện đó từ lúc nào. Cô đã nhớ hết tất cả hay chỉ riêng có chuyện đó, nhưng trong câu nói cô ấy nói ra thì dường như đã nhớ trước đó, chỉ là vợ anh không muốn nói ra để anh lo lắng thêm thôi. Thực chất vợ anh là một người rất hiểu, vợ biết chuyện và nhìn nhận nó trong yên lặng.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh xin lỗi, là anh không tốt. Khiến con không được chào đời là lỗi của anh. Vậy nên anh mới đặt hết tình cảm của mình vào Nari, con bé đến với chúng ta như ánh sáng soi chiếu con đường tối tăm của vợ chồng mình. Chính vì vậy dù con gái có làm sai gì chúng ta cũng phải bao dung con bé. Hơn điều gì hết anh thấy mình sai trong chuyện này và làm em thiếu sự tin tưởng ở anh khi anh luôn âm thầm giải quyết nó. Anh hứa từ nay trở về sau khi em hỏi chuyện gì anh sẽ không che giấu em nữa.
  • Lời nói của anh vô cùng dịu dàng làm trái tim tôi tan chảy, bất giác gật đầu đồng ý theo.
  • Đã là vợ chồng thì chuyện không phải của riêng ai. Tôi nhất định cùng anh chăm sóc con cho thật tốt, để con gái không phải chịu bất cứ tổn hại nào về mặt thể xác cũng như tinh thần, đây không phải là sự dúng túng mà là bảo vệ con thoát khỏi nguy hiểm không đáng có. Bên cạnh đó tôi vẫn luôn hướng đến sự phát triển tự nhiên của con hơn là định hướng không cần thiết.
  • Thật may ca phẫu thuật của Aron rất tốt, anh ấy cũng bình phục vô cùng nhanh. Nếu Aron có mệnh hệ nào chắc Jungkook sẽ tự trách mình và anh sẽ không tha thứ cho bản thân đâu.
  • Jisoo ở viện chăm sóc Aron cho tới khi xuất viện.
  • Giờ tôi mới có thời gian để nghỉ ngơi, tôi định cởi đồ tắm thì nhìn thấy khẩu súng Jungkook đưa cho. Nghĩ cũng lạ là anh cho tôi khẩu súng này làm gì trong khi tôi không biết sử dụng thế nào chứ. Lúc đó vì quá cấp bách nên tôi mới nhận lấy, tôi tính đem trả anh chợt nghĩ lại và bảo anh dạy cho cách bắn.
  • Jungkook đưa tôi đến trường tập bắn, thao tác của anh rất đơn giản, nhưng khi tôi cầm vào tay lại không có cách nào bóp cò được. Ở phía xa kia rõ ràng là tấm bia, tôi nhìn thế nào lại thấy đó là con người nên tôi làm thế nào cũng không bóp được cò. Giờ thử tưởng tượng đấy không phải tấm bia mà là con người, hơn nữa còn là kẻ thù của Jungkook thì tôi đã bị giết chết từ lâu rồi.
  • Có khi nào một ngày nào đó tôi phải cầm súng giết người thật?
  • Có nghĩ thế nào tôi cũng không thể tưởng tượng được lúc ấy mình sẽ trở thành con người thế nào? Tôi có còn là tôi nữa hay không?
  • Tôi muốn ném khẩu súng xuống đất lại nghĩ đến tôi có gia đình, có người cần tôi bảo vệ nên tôi dù có sợ, có biến thành bộ dạng nào tôi cũng phải bảo vệ những người tôi thân yêu cho bằng được.
  • Sau khi tôi bình ổn được tâm trạng tôi liền cầm súng lên ngắm, mắt nhìn rõ mục tiêu và bóp cò.
  • Tôi bắn trúng hồng tâm.
  • Thế nhưng tôi lại chẳng có cách nào vui nổi khi tảng đá trong lòng đang lớn lên.
  • Rõ ràng tôi tập bắn súng là để bảo vệ bản thân và những người sung, nhưng tâm lý của tôi vẫn chẳng có cách nào chấp nhận được chuyện mình một ngày nào đó sẽ giết người, cho dù tự vệ cũng vậy.
  • Giết được một người sẽ giết người thứ hai, thứ ba, bao nhiêu người sẽ chết trong tay tôi khi tôi cầm súng lên.
  • Tay tôi không còn lực để cầm súng, cũng may tay Jungkook bao bọc lấy tay tôi để nó không bị rơi xuống.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em cứ tập cho vững tay. Đừng cố quá. Nếu không được thì không cần ép bản thân đâu. Anh chỉ đang phòng trách lúc em không ở cạnh gặp nguy hiểm thì em tự bảo vệ mình thôi.
  • Lisa
    Lisa
    Em biết mà, anh đứng xa một chút thì em mới tập trung được.
  • Tôi sợ anh ở gần quá sẽ nhìn ra tôi đang sợ hãi khi dùng súng. Kiểu gì cũng phải tập, mỗi thứ biết một ít. Về sau nếu cần dùng chỉ cần cầm lên mà ngắm bắn thôi.
  • Khả năng bắn súng của tôi bách phát bách trúng. Jungkook thấy thế liền cùng tôi giao đấu.
  • Dĩ nhiên tôi đâu thể thắng người cầm súng đạn lâu năm như anh được.
14
Chương 88: Tập bắn