Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 86: Động chút là báo cáo
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Jungkook vào phòng ngủ không thấy vợ mình đâu thì đi tìm, anh hiểu tính cách của vợ và biết được nhiều lúc cô buồn phiền thường sẽ ở đâu. Trước khi ra khỏi phòng anh lấy áo khoác vắt ở ghế theo.
  • Nhìn bóng lưng vợ anh ở khoảng cách này sao anh nỡ để vợ biết những chuyện muộn phiền chứ. Hai vợ chồng anh mất một người con khi nó chưa kịp hình thành, đó là lỗi của anh và anh luôn tự mình dằn vặt vì điều đó. Vậy nên anh không muốn vợ biết hay phải suy nghĩ những chuyện làm cô phải đau đầu. Đúng là đôi lúc anh mệt mỏi, mệt mỏi đến không thở nổi, nhưng khi thấy cô và con những thứ đó đều tan biến hết.
  • Những lúc thế này anh cần chủ động làm lành với vợ trước.
  • Môi Jungkook khẽ nhấc lên, sau đó nhanh chóng bước về phía vợ, khoác áo lên người cô. Ngón tay anh chạm qua người cô thấy nhiệt độ thân thể cô giảm thấp xuống mức tối thiểu.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Lạnh sao em còn ở ngoài này.
  • Tôi xoay người như chẳng nghe thấy gì, tôi sợ mình lên tiếng với anh không phải lời hay ý đẹp mà sẽ là câu nói nặng lời, sẽ làm đôi bên cãi cọ, sau đó tôi sẽ không khống chế được cảm xúc của mình mà làm mình phải hối hận. Chính vì lẽ đó tốt nhất tôi không nên mở lời vẫn hơn.
  • Jungkook định đuổi theo vợ nhưng thái độ của cô dứt khoát nên anh phải lùi bước.
  • Vài ngày sau đó tôi xem Jungkook như không khí mặc cho anh cố gắng làm điều gì. Tôi muốn anh biết tôi không phải người dễ để thỏa thuận.
  • Hiển nhiên Jungkook đã không chịu được tình trạng này liền chặn lối đi của tôi rồi anh ôm tôi vào lòng, anh không quên vuốt ve mái tóc tôi mà buồn rầu nói.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Vợ à, anh thật sự thua em rồi. Tới chỗ này rồi anh kể cho em nghe.
  • Nói rồi anh nghiêm túc kéo tay tôi về phòng làm việc của anh rồi bắt đầu kể. Trong câu chuyện của anh không có gì đặc biệt, mọi thứ vô cùng đơn giản, chỉ là tôi không hiểu sao anh cứ thích giấu tôi khi chuyện chẳng có gì thế. Đôi lúc tôi có nghi hoặc, nhưng tôi lại không tìm ra được sự giả dối nào. Nếu anh nói sớm hơn có phải hai vợ chồng không mặt nặng mày nhẹ rồi không?
  • Cũng kể từ đó cứ chốc chốc Jungkook lại gọi điện báo cáo tôi, ngay cả việc anh ăn cơm hay đang làm việc. Tôi biết anh đang giận dỗi vụ không cam tâm cho tôi biết mấy chuyện kia mà. Người khởi xướng là tôi nên tôi phải nghe theo chứ sao giờ.
  • Nhiều lúc tôi không chịu được nên mở miệng hỏi anh.
  • Lisa
    Lisa
    Anh thấy mệt không khi ngay cả việc nhỏ cũng báo cáo em?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chẳng phải em muốn vợ chồng chuyện gì cũng phải biết sao?
  • Ơ hay, nay còn thích trả treo với tôi nữa. Tôi nói đúng còn gì, chẳng lẽ anh lại cho rằng điều tôi nói là sai. Nếu không thích tôi đâu có ép anh.
  • Xí, ai bảo anh cứ thích giấu giếm chứ. Tôi bĩu môi, dài giọng.
  • Lisa
    Lisa
    Khi nào tắm, đi vệ sinh nói với em luôn một thể.
  • Jungkook gật đầu.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Ý kiến không tồi.
  • Thế là bên tai tôi lúc nào cũng có tiếng gọi của Jungkook, nhiều lúc tôi không biết anh có làm tôi bị ám ảnh hay không nữa, nhưng lúc tôi đang nấu ăn anh lại nói thế có phải vô duyên quá rồi không.
  • Lisa
    Lisa
    Này, anh có thôi ngay trò mèo đó đi không? Lát anh vào nhà vệ sinh ăn luôn đi. Bực mình!
  • Nari
    Nari
    Ơ, sao mẹ lại quát bố? Bố có làm gì cho mẹ đâu.
  • Lại đến lượt cô công chúa nhỏ này nữa. Tôi đang bực mình nên làu bàu.
  • Lisa
    Lisa
    Bố con các người bênh nhau chằm chặp. Có giỏi thì tự nấu ăn đi.
  • Vào phòng tôi nghĩ lại thấy nói câu đó tai hại thật. Jungkook có khi nấu ăn còn giỏi hơn tôi nữa là, không có tôi hai bố con sống tốt hơn ấy chứ. Người thiệt là tôi này, bụng đói meo chưa có gì cho vào bụng, nghĩ có dại quá không?
  • Thế nên tôi đi ra ngoài với ý định lấy mì vào ăn, ai dè bố con họ bày trò nũng nịu làm tôi phải cười cho bằng được. Bố con họ biết tôi cười là hết giận, tôi cứng lắm chứ nhưng họ xin lỗi các kiểu, đủ thể loại, tôi không tha lỗi lại bị kêu là người giận dai, con gái ngay trước mặt cũng là tuyến giáp cho bố nó.
  • Đang vui vẻ thì tôi nhận được điện thoại của Jisoo nói Aron đang trong bệnh viện, anh bị người ta bắn, chuyện là thế nào thì vợ chồng tôi đến đó mới biết được.
  • Đến đó thấy Jisoo đang thất thẩn ngồi ở ghế, ánh mắt cứ nhìn vào phòng cấp cứu. Chỉ nhìn cô ấy thôi tôi cũng đã thấy sót ruột rồi.
  • Vợ chồng tôi nhìn nhau rồi tôi chạy đến bên Jisoo trước.
14
Chương 86: Động chút là báo cáo