Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 73: Chỉ nói không đủ thỏa mãn
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Khỏi cần nói chỉ mới xa Nari một thời ngắn thôi tôi đã nhớ con bé rồi. Kiểu này tôi mới hiểu dù có chuyện gì cũng không nên để con ở nhà nhất là vào buổi tối. Bởi vậy từ nay trở đi tôi sẽ chỉ ở cùng con gái bất luận thế nào đi nữa.
  • Giả sử con ở cùng bố để bố chăm sóc cũng không bằng mẹ ở cùng mẹ. Nói gì thì nói con vẫn cần mẹ hơn, nhưng con gái nhà tôi này, hôm nay quấn quýt mẹ thậm chí ngay cả thấy bố về cũng không thèm chạy đi ôm bố như mọi lần. Chẳng biết được bao lâu nhưng tôi đã biết tầm quan trọng của mình trong lòng con gái rồi. Chỉ cần vậy thôi đã đủ, cần gì tị nạnh con bé yêu ai hơn.
  • Jungkook thấy cảnh này có chút không quen nhưng lại thấy vui trong lòng, anh mỉm cười với vợ mình, sau đó mới thử giận dỗi với con gái.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Nay ai đó thấy bố về không thèm ra đón ấy nhỉ? Nari hết yêu bố rồi thì phải.
  • Cô bé vẫn vòng tay ôm lấy cổ mẹ, đầu ngoảnh ra với bố, gương mặt hết sức ngây thơ nói.
  • Nari
    Nari
    Mẹ đâu có ghen tị như bố những lúc con yêu bố thế này đâu.
  • Tôi không khỏi bật cười vì câu nói đó của con gái, vẻ như con bé hiểu hết ấy, thông minh quá đi thôi.
  • Jungkook véo má yêu con gái, ngẩng đầu lên nhìn vợ, trong lời nói không khỏi che giấu vẻ yêu chiều.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chắc em thích lắm khi thấy con gái đứng về phe mình đúng không?
  • Tôi nghe câu hỏi của anh lập tức gật đầu, nếu như cuộc đời tôi không gặp được anh chắc sẽ không được hạnh phúc như vậy. Thứ duy nhất tôi mong muốn là anh chia sẻ mọi chuyện với tôi nữa thôi. Cứ thành thật, cùng nhau đi hết quãng đường còn lại.
  • Lisa
    Lisa
    Nay anh phải nấu cơm rồi.
  • Jungkook cứ như vậy mà đáp ứng tôi cũng không thấy có gì làm lạ. Thậm chí tôi còn cảm nhận được, chỉ cần tôi muốn, bất kể là sao trên trời anh cũng hái xuống cho bằng được. Tôi cũng không quá bài xích với sự bao bọc của anh nữa. Ngược lại, nhìn nhận theo chiều hướng tích cực thì rất nhiều người ao ước có được người chồng như anh.
  • Tôi có nói với anh, nếu mệt mỏi quá hãy dựa vào vai tôi. Nhất định tôi và Nari sẽ trở thành chỗ dựa vững chắc cho anh giống như anh đang làm với mẹ con tôi. Jungkook mới bày tỏ rằng không muốn làm tôi lo lắng, anh là đàn ông đương nhiên sẽ không để vợ con chịu bất cứ tổn thương nào.
  • Với người đàn ông này tôi hoàn toàn tin tưởng anh không chút lo lắng, tôi chỉ lo anh một mình thấy mệt mỏi thôi.
  • Lisa
    Lisa
    Cảm ơn anh đã xuất hiện trong cuộc đời em.
  • Tôi hạnh phúc ôm anh nói.
  • Jungkook nhìn xuống phía vợ, chỉ đơn giản một câu nói đó sao có thể thỏa mãn anh được chứ. Ít nhất thì sau khi nói câu đó xong cô phải cho anh một món quà gì đó mới phải. Với cô gái này phải cần anh gợi ý mới được.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chỉ một câu nói đó thì vẫn còn thiếu ấy.
  • Thiếu? Thiếu ở đây mà Jungkook nói là gì tôi không hiểu ấy. Tự nhiên lại kêu thiếu, chẳng lẽ anh muốn tôi móc trái tim này ra đưa cho anh mới chịu.
  • Chẳng hiểu sao tôi lại nhớ đến câu nói, lòng dạ phụ nữ khó lường, nhưng vẫn không bằng lòng dạ đàn ông càng khó lường hơn rất nhiều. Giờ tôi mới thấy nó đúng thật, giống hệt như bây giờ, tôi chẳng biết Jungkook đang lấy cái gì từ tôi nữa.
  • Khi tôi đang phân tích ngụ ý trong câu nói của anh thì Jungkook nâng cằm tôi lên. Lần này dù tôi không cần nghĩ mà cũng hiểu ngụ ý rõ ràng trong câu nói của anh, tôi khẽ thở dài, người đàn ông này từ lúc nào đã cuồng hôn như thế không biết.
  • Chỉ là một nụ hôn thôi mà, chẳng có gì to tát.
  • Tôi vòng tay ôm lấy cổ Jungkook, bắt đầu chủ động hôn.
  • Môi chạm môi tôi định tách ra thì Jungkook nhanh như cắt giữ lấy gáy tôi, đầu lưỡi của anh tiến vào sâu hơn vào trong miệng tôi. Lúc tôi tưởng mình sẽ ngạt thở thì nụ hôn nhanh chóng kết thúc. Không thể phủ nhận người đàn ông này biết điểm dừng lắm.
14
Chương 73: Chỉ nói không đủ thỏa mãn