Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 72: Sự tức giận của đàn ông
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Jungkook đỗ trước ngôi nhà nghỉ dưỡng mà anh cho xây để sau này hai vợ chồng già có nơi để đi. Giờ anh lại đưa tôi tới đây làm gì, con ở với ai chứ?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Xuống xe.
  • Jungkook hạ giọng điệu tức giận của mình xuống ở mức thấp nhất. Trước khi về nhà anh cần tẩy rửa cho vợ khỏi bàn tay bẩn thỉu kia trước. Nếu không phải anh còn chút lí trí anh đã cho chúng biết thế nào là địa ngục.
  • Tôi không có phản ứng nào với sự ra lệnh kia của Jungkook anh liền kéo tôi vào trong, đi thẳng vào nhà tắm anh mở vòi nước xả vào người tôi. Ý tứ rất rõ ràng, anh đang chê tôi bẩn.
  • Lisa
    Lisa
    Không cần phiền đến anh đâu để tôi tự tắm được rồi.
  • Tôi có thể hiểu cảm giác của anh nhưng lẽ ra anh không nên làm như vậy. Người tổn thương là tôi kìa, ấy thế anh lại chẳng hiểu cho tôi dù chỉ một chút.
  • Tôi dùng lực để kỳ cọ cơ thể cho nó hết bẩn, làn da của tôi lập tức đỏ ửng, tôi mặc kệ nó đau hay bị trầy xước thì vẫn không dùng động tác lại, vì đây là những gì Jungkook muốn.
  • Jungkook nhìn thế thì không chịu nổi, anh kéo người vợ lên, chỉ sợ sự trừng phạt nhất thời này từ anh sẽ khiến vợ bị ám ảnh mất.
  • Anh đặt tôi lên bàn, gương mặt vô cùng đau đớn nhìn vào tôi, dường như chính anh cũng không muốn làm tôi bị thương. Có điều cách thức của anh không được đúng thôi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh xin lỗi. Lẽ ra em không nên đi một mình như vậy. Nếu anh không tới kịp em phải làm sao?
  • Chỉ cần nghĩ đến lúc đó thôi anh đã thấy sợ rồi. Sợ sẽ mất đi người mình yêu nhất, sợ cô sẽ làm điều dại dột. Mọi thứ xung quanh liên quan đến vợ đều khiến anh cảm thấy sợ hãi. Điều làm anh sợ nhất là sẽ mất đi người vợ anh yêu còn hơn cả mạng sống của mình này.
  • Lisa
    Lisa
    Chẳng phải em có anh rồi sao? Hãy gạt khỏi đầu chuyện lúc nãy đi được không? Em sẽ không đi một mình như vậy nữa.
  • Để giảm bớt sự phẫn nộ của Jungkook tôi chỉ đành gạt chuyện tổn thương của mình sang một bên. Tôi hiểu cảm giác của anh, chính tôi cũng sợ xảy ra chuyện bị làm nhục, nó sẽ trở thành nỗi ám ảnh của tôi khi anh không đến kịp để cứu tôi thoát khỏi bọn người đó.
  • Tôi vuốt ve gương mặt Jungkook, đây chính là người tôi yêu dù cho anh luôn giữ cho mình những bí mật. Chắc hẳn anh sẽ không để con gái một mình nên tôi hoàn toàn yên tâm về chuyện này.
  • Jungkook cầm tay của vợ rồi đưa lên miệng hôn.
  • Một trận cuồng phong đến bức người, đợt sóng cứ đi qua lại ập tới làm cô gái không kịp trở tay chỉ có thể đón nhận. Khi mệt rã rời cô gái không còn sức chịu đựng nữa đã thiếp đi, còn người đàn ông vẫn miệt mài cho đến khi tất cả mầm mống được lấp đầy bên trong, sau đó anh ta mới lưu luyến rời khỏi giường.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em là của anh, chỉ của riêng anh. Bất kể ai cũng không được chạm vào người em.
  • Lúc tôi tỉnh lại người như vừa bị xe tải cán qua, cả người đau ê ẩm. Tôi cố gắng gạt bỏ cảm giác ấy rồi xốc chăn lên, không biết từ lúc nào trên người tôi được thay bằng chiếc áo sơ mi, cơ thể cũng được tắm rửa sạch sẽ.
  • Tâm tình tôi tốt hơn, vừa định xuống giường xem Nari thế nào thì bên dưới truyền tới một trận đau nhức. Lập tức trí nhớ của tôi nhớ đến trận mây mưa tối qua. Chắc hẳn Jungkook giải tỏa sự tức giận của mình lên người tôi, người đàn ông đó xấu thật sự.
  • Tôi vào bồn tắm ngâm nước nóng cho tới khi thấy cơ thể đã dễ chịu mới trở về nhà. Thì ra Jungkook gọi mẹ tôi đến trông con cho.
  • Lisa
    Lisa
    Mẹ để con bế Nari cho ạ.
  • Chuyện duy nhất tôi có thể làm là lên tiếng trước để mẹ không nắm thóp mà hỏi tới chuyện tối qua không về.
  • Thế nhưng mẹ là mẹ tôi dĩ nhiên nhìn thấy sự khác thường của tôi, đặc biệt là những dấu hôn Jungkook lưu lại trên người tôi.
  • Mẹ
    Mẹ
    Sắc mặt của con vẫn mệt mỏi lắm, vào phòng nghỉ ngơi cho khỏe lại đi. Con rể nhờ mẹ chăm Nari hết ngày cơ mà.
  • Tôi không hiểu mẹ sao nói vậy nhưng cũng không suy nghĩ nhiều mà vào phòng ngủ một giấc. Khi dậy về tôi đi thay đồ nhìn vào gương mới phát hiện hàm ý sâu xa của mẹ nói. Tôi ngàn lần chửi rủa Jungkook vẫn không hết giận.
  • Mẹ kể tôi mới biết Nari có than rằng không biết bố mẹ bỏ đi đâu. Tỉnh dậy còn khóc um lên một trận, mệt mới ngủ tiếp. Lúc ra về mẹ không khỏi cằn nhằn với tôi sau này có giận cũng không được bỏ con mà đi.
  • Để mẹ yên tâm tôi chỉ có thể vâng vâng dạ dạ, mà đi mới nửa hôm cứ tưởng Nari sẽ không cần mẹ, ai ngờ con bé giận không thèm quan tâm đến tôi luôn. Xem ra vụ này căng đây.
  • Lisa
    Lisa
    Từ lúc mẹ về Nari không thèm nói chuyện với mẹ nữa. Sao thế? Giận mẹ chuyện gì hả?
  • Thiết nghĩ tôi mà đi vài hôm chắc con bé không cho vào nhà quá. Tôi chỉ đành dùng chiêu thức dỗ dành, vậy mà con bé vẫn làm cao ấy, mãi cho tới khi tôi bảo mình đi tiếp con bé mới chạy tới ôm.
  • Haizzz, con gái khó chiều quá.
14
Chương 72: Sự tức giận của đàn ông