Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 57: Tin tưởng người ta hơn vợ
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Tôi đang mỉm cười hạnh phúc thì Jungkook có điện thoại. Nghe đâu là Anna gọi tới, tôi liền lén lút tới gần xem họ nói gì. Có vận hết công suất tôi cũng không nghe được người đầu dây bên kia nói, chỉ biết Jungkook nói sẽ tìm hiểu rõ nguyên nhân rồi mai gặp nhau có gì nói tiếp. Tôi chưa kịp phản ứng Jungkook đã quay ra, tôi như đứa trẻ bị bắt quả tang liền tìm cách chống chế.
  • Lisa
    Lisa
    Em chỉ vừa mới xuống chưa nghe thấy gì đâu. Anh tuyệt đối không được hiểu lầm.
  • Jungkook khẽ cười, dường như anh không để tâm tới chuyện đó, càng không muốn làm mất hòa khí của họ chỉ vì một người lạ.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Nếu em nghe cũng đâu có sao. Chẳng lẽ vợ chồng lại có gì giấu giếm nhau à? Anh thì không có rồi, còn em thì sao?
  • Lisa
    Lisa
    Em có đó, nhưng anh mãi cũng không biết đâu được.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Có chuyện đó nữa sao? Vậy tối nay anh có nên giúp em tự nói ra không ta?
  • Ý tứ không quá rõ ràng nhưng tôi ngầm hiểu nó chẳng có gì tốt đẹp. Chắc tôi bị mất sức cũng chẳng chơi, không may còn tòi ra đứa nữa lúc nào không biết, mà tôi vừa lấy lại được vóc dáng một chút. Đâu thể lúc nào cũng béo na béo núc, không phải không muốn đẻ thêm mà cứ từ từ rồi có gì tính sau. Giờ Nari chưa lớn đã tòi ra đứa nữa thì chăm sóc kiểu gì, có ba đầu sáu tay tôi cũng không kham nổi.
  • Trước khi để chuyện đó xảy ra tôi nói trước, dặn dò này kia.
  • Lisa
    Lisa
    Anh mà làm thế em sẽ bỏ anh chăm sóc con đó.
  • Từ lời nói biến thành lời đe dọa một cách rõ ràng. Tôi đi sai nước cờ rồi, chỉ cần Jungkook thích là anh sẽ có thể dùng một ngón tay bóp chết tôi lúc nào không hay. Cảm giác thật đáng sợ khi trong đầu tôi mới nghĩ thoáng qua về chuyện đó.
  • Thế nhưng, tôi nghĩ sai rồi. Jungkook chẳng hề mảy may một chút nào đến chuyện như đó. Anh véo mũi tôi, sau đó dịu dàng nói.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em nghĩ linh tinh quá. Tạm thời có Nari là được rồi. Đợi con bé lớn hơn hẵng sinh em cho nó có bạn có bè.
  • Lisa
    Lisa
    Thật sự anh không nghĩ như thế?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Đầu óc đen tối.
  • Ọc, bình thường anh chẳng nghĩ như vậy thì là gì chứ. Giờ lại nói tôi đầu óc đen tối, nếu nói vậy tôi đã chẳng dám nói thành lời.
  • Ừ thì lần này tôi không hiểu suy nghĩ của anh, nhưng những lần trước chắc chắn tôi không nói không cho anh đâu.
  • Tôi định lên tiếng thì tiếng khóc của Nari vọng xuống, con bé hễ không thấy người là sẽ dở chứng khóc ầm lên, như thể con bé sợ bố mẹ bỏ nó đi. Tôi và Jungkook không nói gì chỉ cần liếc ánh mắt nhau là đã hiểu mọi thứ.
  • Lên đến phòng Nari đã khóc ướt đẫm gương mặt. Nhìn có tội ghê không chứ. Thương thế không biết.
  • Nari
    Nari
    Bố bế Nari. Bế...
  • Con bé đưa tay ra để cho bố bế mà không phải mẹ. Điều này cũng không có gì ngạc nhiên cả. Thường sẽ là Jungkook dỗ Nari để tôi vắt sữa, vì sữa tôi tốt nên tôi ít cho con mình uống sữa ngoài, trừ phi có việc bận quá.
  • Uống sữa xong Nari cũng chìm vào giấc ngủ, trẻ con đúng thật dễ ngủ quá. Mới đó đã ngủ được rồi, nhìn tổng thể chẳng có điểm nào đáng ghét cả, duy chỉ có mở mắt ra gọi bố, nhắm mắt vào thấy bố thôi.
  • Nằm ngủ tôi chợt nhìn thấy đồ vật trong tay khi nãy Nari chọn là máy bay, người ta thường nói khi trẻ con chọn một món cho mình sau này lớn lên nó sẽ làm ngành liên quan đến món đồ mình chọn. Có thể nào Nari sẽ làm tiếp viên hàng không? Mà cả hai dòng họ đâu ai làm ngành này, con bé khiến tôi hoang mang quá.
  • Lisa
    Lisa
    Có khi nào con gái mình sẽ đi theo con đường mới không anh? Lúc nãy chúng ta để nhiều đồ cho con bé chọn vậy, nhưng con bé chỉ chọn máy bay thôi đó.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Đây chỉ là đại khái chứ đâu ai chắc chắn sau này mình làm gì. Biết đâu lớn lên con bé làm ngành không có trong số hôm nay cho nó chọn.
  • Khả năng Jungkook nói cũng có lý. Biết đâu như thế thật. Như bố nó không biết đổi bao nhiêu nghề đó thôi.
  • Nói đúng thì đâu thể cứ chọn gì là làm đó, nếu thế thì ai cũng giỏi hết rồi chẳng có ai thất nghiệp đâu.
  • Rõ ràng tôi không suy nghĩ gì cả nhưng không hiểu sao vẫn không ngủ được. Tôi khẽ xoay người thì chạm phải ánh mắt Jungkook, anh cũng chưa ngủ nữa. Có khi nào chúng tôi đang có cảm giác nào đó dù cho không nghĩ cũng sẽ như nhau không? Khả năng này lớn lắm, và khả năng xảy ra là rất cao luôn.
  • Thế là vợ chồng tôi lại ngồi dậy nói chuyện với nhau. Jungkook có nhắc tới chuyện tối nay khi mẹ hất nước vào mặt Anna là thế nào thì tôi nói câu cô ta đã nói với tôi. Mới đầu Jungkook còn nghi ngờ không muốn tin nữa, nhưng sau anh cũng tin đó là thật.
  • Lisa
    Lisa
    Này, anh nghĩ em và mẹ xấu tính vậy à?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Không có vậy mà. Anh mà biết trước Anna như vậy đã không cho tới rồi.
  • Lisa
    Lisa
    Một câu Anna, hai câu Anna. Anh thân với người ta quá ha. Nếu thấy xót thì anh mang quần áo đi ở với cô ta đi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em biết...
  • Tôi không thèm nghe mà nằm xuống giường vùi đầu vào luôn. Jungkook biết điều cũng không nói thêm gì nữa.
14
Chương 57: Tin tưởng người ta hơn vợ