Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 4: Nhớ anh da diết
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Điện thoại đổ chuông kéo tôi về thực tại. Là số của mẹ. Mẹ gọi cho tôi chẳng có chuyện gì khác ngoài giục tôi đi xem mắt cả. Tôi đã nói không ít lần rằng tôi đã có người trong lòng, ấy vậy mẹ vẫn không tin, bắt tôi phải đưa người đàn ông tới ra mắt.
  • Khi tôi tắt điện thoại mới phát hiện mặt tôi từ lúc nào đã ướt hết. Không chỉ ngày hôm nay mà suốt 5 năm qua, mỗi khi đến ngày 7 tháng 7 nước mắt tôi đều vô thức rơi xuống. Chuyện tôi gặp Jungkook chỉ như mới đây, nhưng người đã đi một phương nào đó rất xa rồi. Chỉ là trong trái tim tôi vẫn tin rằng một ngày nào đó tôi sẽ gặp lại anh.
  • Điểm hẹn.
  • Lisa
    Lisa
    "Anh nghĩ sao về tôi?"
  • Lisa
    Lisa
    "Liệu chúng ta có hạnh phúc khi kết hôn không?"
  • Lisa
    Lisa
    "Khỏi cần nói. Kỳ thực tôi đến đây chỉ vì bị ép buộc. Tôi thành thật xin lỗi về buổi hẹn hôm nay. Vậy tôi đi trước đây."
  • Không cho đối phương lên tiếng tôi nói liền một mạch. Người gặp tôi hôm nay đúng là xui xẻo rồi, nhưng tôi sớm bỏ suy nghĩ đó ra một bên.
  • Đi một đoạn tôi thấy loáng thoáng đâu đó bóng dáng của Jungkook. Tuy không nhìn thấy mặt nhưng hình ảnh đó đã rất lâu tôi không thấy. Để xác nhận tôi chạy theo người đó.
  • Lisa
    Lisa
    "Chờ chút!"
  • Khi thấy sắp mất dấu người đó tôi liền gọi.
  • Khoảnh khắc người đàn ông quay lại trái tim tôi như thắt lại.
  • Không phải Jungkook, anh đã biến mất từ thời điểm đó. Có khi nào tôi vì nhớ anh quá nên xuất hiện ảo giác không?
  • Chẳng hiểu sao từ sâu thẳm trái tim tôi luôn có một niềm tin mãnh liệt rằng Jungkook vẫn còn đâu đó trên thế giới này. Chỉ là anh chưa tìm được thời điểm thích hợp để trở về thôi.
  • Em sẽ luôn chờ anh, mãi mãi chờ anh. Tôi tự nhủ thầm.
  • Trở về với vòng tròn công việc. Bài hát tôi đã sáng tác xong, bây giờ chỉ cần tìm ca sĩ thích hợp nữa là coi như hoàn hảo. Hiện nay có nhiều ca sĩ trẻ và nổi danh, nhưng người phù hợp để trình bày ca khúc của tôi chỉ có một. Người được tôi chọn là Jisoo.
  • Tìm được đối tượng là triển ngay lúc còn nóng. Tôi có được thông tin Jisoo sẽ tham dự sự kiện, vì đang hừng hực khí thế nên tôi quyết định tới đó.
  • Khổ nỗi tôi không phải khách mời sẽ không được vào sự kiện. Có nghĩa đứng ở ngoài cả đêm cũng không gặp được Jisoo.
  • Đã tới tận đây tôi đâu thể đi về tay không như thế, mà làm sao vào được bên trong lại là vấn đề nan giải.
  • Lúc tôi đang vận dụng hết bộ não thì như trời thương tôi nhìn thấy thiệp mời. Ai đó đã đánh rơi, hoặc là họ vứt đi vì không vào nữa.
  • Lisa
    Lisa
    "Mày điên rồi Lisa. Lúc này còn nghĩ được mấy thứ linh tinh đó."
  • Nhân lúc không ai chú ý tôi liền nhặt nó lên, thành công vào trong bữa tiệc.
  • Đồ ăn đập vào mắt tôi khiến tôi muốn tới đó ăn chúng, nhưng lí trí của tôi đấu tranh dữ dội và thắng được con quỷ háu ăn đó của tôi. Đôi mắt tôi ráo riết nhìn xung quanh với hi vọng mau chóng thấy Jisoo. Đúng là trời không phụ lòng người và tôi đã thấy cô ấy.
  • Tôi tự tin đến đó bắt chuyện.
  • Tôi bước tới đó bắt chuyện.
  • Lisa
    Lisa
    "Chào cô. Chúng ta nói chuyện chút được chứ?"
  • Jisoo nhìn tôi như một sinh vật lạ.
  • Jisoo
    Jisoo
    "Có chuyện gì sao?"
  • Lisa
    Lisa
    "Ở đây ồn nói chuyện không tiện. Chúng ta ra ngoài đi."
  • Vẫn ánh mắt ấy nhưng Jisoo vẫn đi theo tôi và nghe tôi nói, sau đó cô ấy lấy tay che miệng, dù vậy tiếng cười vẫn bật ra bên ngoài.
  • Jisoo
    Jisoo
    "Tôi không có hứng thú với ca khúc cô viết."
  • Lisa
    Lisa
    "Cô chưa xem nó mà. Chưa xem thì sao biết được có thích hay không chứ."
  • Jisoo
    Jisoo
    "Nói vậy mà cô vẫn không hiểu sao? Đơn giản tôi không hát bài của nhạc sĩ không có tiếng. Đơn giản vậy thôi."
  • Máu trong não tôi sôi sùng sục. Sao có loại người coi mình là ta đây thế chứ? Ai rồi cũng có thời hoàng kim và bị quên vào dĩ vãng thôi. Ở đó mà ta đây.
  • Khi tôi vừa định bỏ đi thì giọng nói phía sau làm tôi khựng lại.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    "Thì ra cô ở đây."
  • Tôi quay đầu lại, sợ rằng tôi lại xuất hiện ảo giác như đợt trước liền bước lên sờ vào gương mặt ấy.
  • Lisa
    Lisa
    "Là anh, đúng không?"
  • Ánh mắt Jungkook xa lạ nhìn tôi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    "Cô gặp tôi ở đâu rồi sao?"
  • Có khi nào Jungkook bị mất trí nhớ rồi không?
  • Lisa
    Lisa
    "Em tên là gì?"
  • Câu hỏi của tôi quá ngu ngốc chăng khi Jungkook lại chẳng biết tôi là ai. Điều này làm người bên cạnh khó chịu.
  • Jisoo
    Jisoo
    "Cô đang muốn bắt quen người đàn ông của tôi sao?"
  • Lisa
    Lisa
    "Người đàn ông của cô?"
  • Tôi nhìn vào Jungkook muốn xác nhận lời Jisoo nói có thật hay không, nhưng xem ra tôi quá tự tin vào cái gì gọi là yêu từ ánh nhìn đầu tiên rồi.
  • Jisoo
    Jisoo
    "Chẳng lẽ lại là người đàn ông của cô?"
  • Lisa
    Lisa
    "Không. Chỉ là tôi thấy người đàn ông này giống người yêu đã mất của tôi thôi."
  • Tôi về nhà chẳng thu được gì, ngược lại gương mặt kia làm tôi nhớ tới Jungkook. Dù vậy tôi vẫn phải xác thực danh tính của người đó.
  • Giờ nghĩ lại tôi không nên bỏ đi như thế mới phải. Tôi đúng là điên rồi. Gặp người đàn ông đó tôi như mất hết lí trí, không khống chế được bản thân. Phải chăng tình cảm dành cho Jungkook quá lớn, tôi thấy nhớ anh da diết.
14
Chương 4: Nhớ anh da diết