Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 38: Tỉnh lại quên hết
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Tôi không ngờ lúc có men trong người Lisa lại mạnh dạn tới vậy. Từ lúc mất trí nhớ cô đâu có cho tôi lại gần, tránh tôi như tránh tà, giờ thì chủ động phải biết, còn nói ra suy nghĩ của mình nữa cơ. Không phủ nhận rằng tôi thích điều đó.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Ngày mai em sẽ không hối hận chứ?
  • Để xác nhận mai cô tỉnh lại có hối hận về chuyện này không thì tôi mới biết, không mai cô lại giận đùng đùng, đòi ăn thịt tôi thì phải tính sao? Dĩ nhiên tôi lo như vậy không phải vì sợ Lisa, mà đang lo lắng cô sẽ nuốt lời, đổi trắng thay đen thôi.
  • Lisa
    Lisa
    Chỉ hôn thôi mà. Nếu anh không thích thì thôi.
  • Gương mặt Lisa lộ rõ sự hờn dỗi, cô quay mặt đi nhưng đâu dễ dàng như vậy được khi đã khơi mào dục vọng của tôi xong lại đòi chạy, đâu có chuyện dễ dàng như thế.
  • Tôi kéo Lisa lại, nghiêng đầu xuống hôn.
  • Đang trong quá trình quan trọng, vậy mà Lisa ngủ mất. Tôi bế cô lên giường, dục vọng đâu đã hết nhưng tôi cũng chẳng làm gì được khi cô ngủ ngon quá, nếu tôi vẫn cố tình chen vào trong cô khuấy đảo thì hèn mọn quá. Cái đó là lợi dụng rõ ràng như ban ngày rồi.
  • Ánh mắt tôi trìu mến nhìn Lisa lúc lâu. Khi tôi định đứng dậy thì cô chẹp chẹp miệng, đúng là giết người không dao mà. Cuối cùng tôi cũng kìm nén lại cơn thú tính trong người.
  • Vào phòng tắm, tôi mở nước lạnh dội thẳng vào người, sức nóng rất lâu mới trở về ổn định như ban đầu.
  • Tôi mua về nhiều đồ để trong tủ, làm xong bàn thức ăn đi lên phòng vẫn thấy Lisa ngủ rất ngon, cũng không có gì lạ khi cô tự mình xử lý gần hết chai rượu vang với nồng độ cồn cao ngất ngưởng.
  • Ngồi xuống cạnh Lisa tôi không kìm được mà vuốt ve má cô. Do tôi làm Lisa thức giấc hay thế nào mà cô mở mắt, sau khi thấy tôi liền trở xù lông của mình lên như con mèo, lùi người xa tôi.
  • Lisa
    Lisa
    Anh muốn làm gì?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Tối qua anh còn không làm gì nói gì tới ban ngày ban mặt này.
  • Đấy, tôi suy đoán chẳng sai mà. Nếu tối qua tôi mà làm gì cô thì giờ thành tội nhân thiên cổ rồi. Giờ cũng chẳng mạnh miệng tới thế. Vậy mới làm cô yên tâm được chứ.
  • Lisa nghi ngờ nhìn tôi rồi nhìn xuống thân mình, mọi thứ vẫn nguyên vẹn như cũ nên làm cô thấy yên tâm.
  • Xoa đầu rồi. Tôi đoán chắc là Lisa cảm thấy đau đầu, kinh nghiệm của tôi khi say là uống canh giải rượu và cũng làm cho cô rồi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em rửa mặt mũi rồi xuống uống canh giải rượu đi. Đầu óc đen tối.
  • Tôi không quên nói đùa với Lisa và khi nói xong chuồn lẹ mà không dám quay đầu lại luôn.
  • Lúc Lisa xuống tôi có hỏi cô có nhớ gì về chuyện tối qua không? Cô lắc đầu, cái lắc đầu của cô chăng khác nào tự vả vào mặt tôi cả.
  • Lisa
    Lisa
    Tối qua tôi làm gì sao?
  • Chỉ một ly mà Lisa say tới ngoắc cần câu, mà cô có làm gì hay không hỏi cũng bằng thừa, vì cô đâu có nhớ gì. Chỉ biết càng uống càng ngon thôi.
  • Tôi lắc đầu nhưng có dặn dò.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Sau đi ra ngoài đừng uống say, chỉ khi có tôi ở cạnh em mới được say thôi đó.
  • Lỡ cô say rồi ai cũng hôn thì sao? Nếu thế chắc chắn không được, chỉ nghĩ có kẻ chạm vào môi cô thôi tôi đã muốn giết kẻ đó rồi.
  • Lisa cũng rất ngoan ngoãn gật đầu, tôi đẩy đĩa hoa quả rửa sạch tới gần chỗ cô.
  • Ăn xong Lisa cầm điện thoại thì lớn tiếng kêu lên.
  • Lisa
    Lisa
    Chết tôi rồi. Phải làm sao giờ?
  • Tôi tới gần không hiểu nhưng vẫn quan tâm hỏi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Có chuyện gì sao?
  • Lisa
    Lisa
    Tôi chưa được gọi điện về cho bố mẹ.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Tôi còn tưởng chuyện gì lớn lao mà em làm thế cơ. Tối qua bố mẹ gọi tới tôi có nói rồi.
  • Lisa thở phào, sau nhớ ra gì lại quay sang hỏi tôi.
  • Lisa
    Lisa
    Anh không nói gì với họ chứ?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Tôi đâu phải đứa trẻ mà để phụ huynh lo lắng. Ngược lại mẹ còn đặc biệt dặn để em ở đây luôn.
  • Lisa
    Lisa
    Anh nói cái gì?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Có gì mà em phải bất ngờ như thế? Em ở đây là đúng rồi còn gì. Trừ phi tôi trả em về nơi sản xuất mới phải nghĩ chứ.
  • Lisa nhìn tôi với vẻ mặt không tin rồi chạy ra ngoài cầm điện thoại. Khi trở lại không cần nói mà tôi nhìn sắc mặt cô cũng biết mẹ vợ nói gì rồi. Đúng là con rể và mẹ vợ tâm linh tương thông mà. Chuyện hiếm gặp.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Đây là nhà của em. Tôi có làm gì hay ăn thịt em đâu mà em sợ.
  • Nhất định tôi phải cùng Lisa có đứa con của mình trước lúc cô lấy lại được trí nhớ và biết mình mất con. Tôi biết nó không quân tử gì nhưng đâu có cách nào hay hơn ngoài cách đó. Vả lại tôi đâu thể sống xa cô được. Đây là tôi ích kỷ muốn níu giữ cô theo cách hèn hạ nhất.
  • Tôi sẽ không tha thứ cho mình vì sự ngu dốt kia. Tôi bị trừng phạt bằng cách đau thương, thà cho tôi là người bị đâm, mạng sống nguy hiểm hay không còn đi. Đằng này ông trời lấy mất đứa con chưa kịp hình thành của tôi. Nếu tôi chìm đắm trong đau khổ cũng không thay đổi được sự thật nghiệt ngã ấy.
  • Tôi nguyện cả đời bị trừng phạt nhưng hi vọng đừng mang Lisa đi xa tôi là được.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi sống ở đây cũng được thôi nhưng tôi cần ra điều kiện.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Điều kiện? Em muốn điều kiện gì?
  • Lisa
    Lisa
    Anh chờ tôi chút.
  • Sau đó Lisa chạy lên phòng, một lúc lâu cô mới xuống với các điều khoản khoản trong tay. Tôi đọc mà hoa hết cả mắt, cái gì không được chạm vào người cô, không được lẻn vào phòng lúc cô đang ngủ, không nói với bất kỳ ai cô là vợ anh... Còn rất nhiều điều kiện vô lý khác.
  • Đến giờ tôi vẫn không tin được cô nghĩ ra mấy cái này đấy.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Mấy cái chuyện này quan trọng không? Lỡ như tôi chỉ vô tình chạm vào người em thì tính sao?
  • Lisa
    Lisa
    Anh đồng ý thì tôi ở, còn không tôi đi thuê phòng. Dù sao tôi cũng chẳng về nhà được.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em đang thách thức tôi?
  • Lisa
    Lisa
    Không hề. Tôi chỉ nói rõ để anh biết thôi.
  • Giờ nói lý với Lisa cũng không được. Không khéo còn để cô bỏ đi luôn ấy. Thay vì hơn thua với cô thì tôi lùi một bước cũng chẳng chết được.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Được rồi. Tôi chẳng có vấn đề gì đâu.
  • Giữ được cô ở đây đã tốt lắm rồi. Mấy điều kiện cô đưa ra đó không khéo chính cô tự phạm phải ấy.
  • Vài ngày sau khi tôi đang trong phòng làm việc thì bên ngoài có tiếng gõ cửa. Tôi hơi suy nghĩ vì hôm nay Lisa lại chủ động tìm tới tôi cơ. Lạ lùng!
  • Trong lòng vui lắm nhưng tôi vẫn kìm hãm nó lộ ra bên ngoài, khởi động cơ miệng rồi mới lên tiếng.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Vào đi.
  • Lisa đứng trước mặt tôi như vừa làm gì đó sai trái. Chuyện gì đây? Sao tự dưng có biểu hiện đó. Tôi vẫn kiên nhẫn chờ xem cô sẽ nói gì.
  • Lisa
    Lisa
    Anh thấy trong phòng cần cây xanh không?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Ý em là gì? Nói thẳng ra đi, đừng vòng vo.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi muốn mua vài cây cảnh về đặt trong phòng.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Phòng là của em nên em muốn làm gì cũng được.
  • Lisa
    Lisa
    Anh cùng tôi đi mua.
  • Nói một vòng thì ra là muốn tôi đi mua cây cùng cô. Chuyện này dĩ nhiên là được, tôi còn sợ cô không rủ tôi đi cùng ấy chứ.
  • Tôi thu dạo đồ trên bàn, sau đó đưa Lisa tới cửa hàng cây cảnh. Ở đây cô thà hồ lựa chọn bao nhiêu cũng được, chỉ sợ cô không lấy về hết thôi.
  • Lisa đi vòng một lượt chọn được mười loại cây, mà cô chỉ muốn mua hai cây thôi. Đang phân vân không biết chọn cây nào.
  • Lisa
    Lisa
    Anh thích cây nào trong số cây ở đây?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em thích cây nào nhất thì chọn thôi chứ. Tự nhiên hỏi tôi.
  • Chọn cây cô không thích cũng dở lắm. Con gái thường thất, tốt nhất vẫn nên để cô tự chọn.
14
Chương 38: Tỉnh lại quên hết