Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 37: Đói quá làm liều
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Tôi mệt quá cũng ngủ luôn mà không nghĩ nhiều, có nghĩ cũng không biết rõ đáp án thì chẳng có ích gì. Điều tốt nhất và tôi nên làm vẫn là ngủ, với suy nghĩ đó nên tôi ngủ say nhanh lắm.
  • Khi tỉnh dậy bụng tôi đã đói meo đến không thể đói hơn. Ngôi biệt thự lớn lại chẳng có người cai quản, chẳng hiểu sao trước kia tôi ở đây cùng Jungkook được.
  • Xuống phòng bếp mở tủ lạnh mới làm tôi bất ngờ là trong tủ chẳng có gì ngoài mấy quả trứng với ít hành lá. Trong người tiền thì nhiều lắm nhưng chẳng mua gì về để ăn, cái này không bị đại tràng mới lạ.
  • Bụng đói lắm rồi dù chỉ còn trứng gà với hành thì tôi cũng phải làm ăn thôi.
  • Tôi nhớ ra phải tìm xem có gạo hay mì tôm ăn cùng không, không thì trứng cũng chẳng lấp đầy bụng.
  • Trong bếp tìm không thấy thì chẳng ở đâu có cả. Vẻ như hết sạch rồi.
  • Lisa
    Lisa
    Đói bụng quá không tìm nữa, có gì ăn nấy thôi.
  • Tôi an ủi mình như vậy rồi lấy trứng với hành ra rửa. Lúc này mới nhớ tới Jungkook không biết anh còn sống hay chết rồi nữa.
  • Vậy là tôi bỏ cơn đói của mình sang một bên để chạy lên phòng Jungkook xem anh thế nào trước. Người vẫn nằm một chiều như tối qua, có khi nào tắt thở luôn rồi không? Với cái suy nghĩ đó của mình tôi chạy nhanh đến bên giường Jungkook, sau đó tôi đưa tay ra nhưng tay không tự chủ mà run rẩy, khi ngón tay tôi gần chạm mũi Jungkook thì đôi mắt anh mở ra, dọa tôi một phen ngã xuống đất.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em làm gì sợ vậy?
  • Lisa
    Lisa
    Có anh làm tôi sợ ấy.
  • Tôi lọ mọ đứng dậy, thật sự rất đau đó chơi. Tự nhiên mở mắt làm người ta hết cả hồn, đó là còn chưa nói tới chuyện tôi lo anh chết nữa rồi cơ. Cũng may anh làm tôi giảm bớt gánh nặng.
  • Bụng tôi vì đói quá mà kêu òng ọc. Tôi vội ôm bụng rồi nhìn Jungkook.
  • Tôi tự chửi thầm.
  • Lisa
    Lisa
    Sao kêu lên vào lúc này chứ. Còn kêu trước mặt người ta nữa. Có chỗ nào để tôi chui xuống lỗ không trời.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Tôi đói quá. Không biết còn gì ăn không?
  • Lisa
    Lisa
    Anh cũng biết đói cơ, mà nhà anh chẳng có gì ngoài bốn quả trứng và ít hành lá. Thôi, anh ở đây để tôi đi làm.
  • Đã không đủ lấp đầy bụng của tôi nay còn phải chia cho Jungkook nữa. Thôi thì mỗi người một ít cho đỡ chết đói đã.
  • Tôi đi ra cửa mới nhớ ra rồi ngó đầu vào hỏi.
  • Lisa
    Lisa
    Nhà anh không còn gạo hay mì nữa à?
  • Jungkook sớm đã xuống giường, xoay người tôi đi theo anh rồi anh không quên càm ràm như một ông chồng thực thụ.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Đây đâu phải nhà anh, mà nhà chúng ta kìa. Để anh xuống nấu cho em, em chỉ việc ngồi chơi xơi nước thôi.
  • Lisa
    Lisa
    Tin được anh không đây trời.
  • Jungkook vào bếp làm rất thuần thục như thể đây không phải lần đầu anh nấu ăn. Tôi lại tìm thấy được một điểm tốt của anh, xem ra tôi lấy anh là có lý do cả đấy.
  • Tủ trên tôi không với tới nên miễn bàn, mà mì anh lại để trên đó, thảo nào tôi không tìm được cũng phải thôi. Cao thế kia mà tôi về đây ở chỉ có chết đói.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Còn hai gói vừa đủ cho chúng ta.
  • Lisa
    Lisa
    Hai gói thôi à? Thế cũng được.
  • Bụng đói thế này ăn gói cũng được nửa bụng. Là tôi tính toán thế, mà câu hỏi vừa rồi của tôi không đúng thì phải nên Jungkook vẫn đang nhìn tôi không chớp.
  • Lisa
    Lisa
    Anh đừng nhìn tôi kiểu thế. Tại tôi đang đói thôi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh đâu có nói gì để em phải giải thích. Ăn được là tốt mà.
  • Tôi muốn chui xuống lố quá. Cứ cho nó là bình thường đi khi đây chẳng phải lần đầu tôi bị xấu mặt trước Jungkook.
  • Trước khi ăn tôi quên mất không được buộc tóc nên có vài sợi rơi xuống trước mặt, mà tay vì lúc nãy cho gia vị không cẩn thận đã trúng dầu, bởi vậy vuốt lên tóc đâu có được.
  • Tôi đang không biết phải làm sao thì thấy tay Jungkook vẫn sạch sẽ nên nhờ luôn.
  • Lisa
    Lisa
    Anh có thể hất vài sợi tóc trước mặt ra sau giúp tôi được không?
  • Jungkook nhổm người lên, ngón tay anh chạm vào tóc tôi vén ra sau, rồi chẳng biết vô tình hay cố ý mà tay anh quệt qua má tôi.
  • Ánh mắt tôi và anh vừa hay chạm nhau. Cảnh tượng dường như chỉ là một sự trùng hợp nhưng lại khiến con người ta chao đảo. Ngay cả việc quay mặt đi tôi cũng quên mất.
  • Jungkook từ từ cúi đầu xuống, môi anh tiến sát môi tôi, chỉ một chút nữa là tôi đã tự dâng hiến nụ hôn cho anh rồi. Cảnh tượng bị phá vỡ bởi tiếng chuông cửa, tôi và Jungkook đều trở nên lúng túng.
  • Dĩ nhiên Jungkook là đàn ông nên dễ điều chỉnh tâm trạng hơn. Anh đứng thẳng, mở miệng.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh đi xem ai tới.
  • Tôi gật đầu, lén nhìn Jungkook đã đi hẳn mới thở được. Lúc nãy tôi bị gì vậy chứ.
  • Tôi định ăn hết bát mì rồi đi luôn. Ai ngờ Jungkook nói rượu người bạn gửi để anh nếm thử. Tôi ngó ngó thứ nước màu sẫm trong tay anh, nhìn màu sắc thật sự rất đẹp, tôi muốn thử uống một chút thử xem. Dù sao tôi cũng nghe thấy anh nói chuyện điện thoại với người kia.
  • Khi Jungkook định đem để tội vội nói.
  • Lisa
    Lisa
    Anh không tính thử hả? Nhân tiện ở đây tôi nếm giúp cho, anh đang đau bụng.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Thế cũng được.
  • Rồi Jungkook đem ly ra đặt ở bàn rồi mở nắm chai, rót thứ chất lỏng vào ly. Tất cả đều được tôi chăm chú nhìn, đúng là thích thật. Tôi muốn biết vị của nó thế nào, nhưng vừa cầm vào ly lên Jungkook đã lên tiếng.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chỉ nhấp thử một chút thôi đó.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi biết rồi.
  • Tôi bĩu môi, cầm ly ra xa Jungkook một chút để đề phòng anh không với tới lúc tôi uống. Vị ngọt hòa quyện trong miệng làm tôi tu một phát hết luôn. Đâu có khó uống gì mà tôi chưa uống đã hù dọa rồi. Sợ tôi uống hết thì có.
  • Lisa
    Lisa
    Ngon quá. Anh cho tôi xin thêm ly nữa.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em sẽ say đó. Nói cho anh biết có đạt chuẩn không?
  • Lisa
    Lisa
    Anh phải rót cho tôi thì tôi mới nói được chứ.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em vừa uống xong còn gì.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi làm một hơi nên không cảm nhận được gì ấy. Anh cho tôi ly nữa thôi.
  • Cứ uống xong một ly tôi lại xin Jungkook. Cứ như vậy không biết tôi xin anh mấy lần nữa.
  • Tôi còn lấy đâu ra mồi để nhậu. Rõ ràng nói Jungkook bị đại tràng không nên uống, vậy mà chính tay tôi lại lôi kéo anh uống. Trời dần buông xuống cũng là lúc tôi đánh mất đi sự tỉnh táo.
  • Lisa
    Lisa
    Nhà anh cao như thế chắc là ban công chạm đến trời ấy, hay chúng ta lên đó xem đi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Làm gì có chuyện đó. Em say rồi.
  • Lisa
    Lisa
    Anh không lên thì tôi tự lên. Anh ở đây đi.
  • Tôi loạng choạng đứng dậy, đi chưa được mấy bước đã bị vấp, cũng may Jungkook đỡ kịp. Tôi thuận thế coi anh là điểm tựa luôn, rủ anh một lần nữa lên ban công.
  • Lisa
    Lisa
    Anh không đi cùng tôi được hả?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Được rồi. Anh đưa em đi.
  • Jungkook nói đưa tôi đi không phải ngắm sao mà anh đưa tôi vào phòng. Có ý đồ xấu mới vào đây. Tôi đứng lên, không tiếc lời trong miệng mà chửi rủa.
  • Lisa
    Lisa
    Anh đừng nghĩ tôi không biết gì mà vào phòng nhé. Ý đồ của anh rõ quá bị tôi nhìn ra rồi.
  • Jungkook cười bất lực, anh thật sự không có ý xấu, càng không nghĩ gì.
  • Tôi tính mở cửa nhưng đầu lại đâm vào nó. Jungkook đỡ tôi thế nào môi chạm môi rồi. Hôn nhau thì buông ra cũng nhanh, khi tôi chưa kịp thưởng thức hương vị bên trong anh coi tôi như quái vật sao chứ.
  • Lisa
    Lisa
    Chỉ là hôn thôi mà. Anh làm căng quá đó.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Sợ em không thích thôi, chứ anh thì nhớ đến phát dại luôn rồi.
  • Chỉ chờ có vậy tôi liền kiễng chân áp sát môi mình vào môi anh, nhưng đầu óc tôi trống rỗng khi không có chút kinh nghiệm nào về hôn cả. Làm sao để tách hai cánh môi kia ra chứ.
  • Tôi dời môi mình khỏi môi anh.
  • Lisa
    Lisa
    Nó khó hơn tôi tưởng.
14
Chương 37: Đói quá làm liều