Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 35: Đi ăn cũng hồi hộp
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Tôi vào nhà mới biết bố mẹ đã cho phép Jungkook ở lại, tôi hỏi thì mẹ nói vợ chồng ở với nhau đúng rồi hỏi gì mà hỏi, lúc đó tôi chỉ muốn bỏ nhà đi thôi, nhưng mà đi đâu được khi mà chẳng có nơi nào để đi. Thay vì đứng đây nghe bố mẹ bênh vực Jungkook thì tôi về phòng ở cho nó lành.
  • Ai ngờ tôi vừa vào phòng Jungkook đã từ vào theo, vì đuổi anh mà tôi làm anh bị thương. Lúc đi thanh toán tôi mới biết mình quên đem theo tiền, trong đầu không nghĩ được gì khác ngoài chuyện lấy điện thoại ra gọi cho Aron.
  • Tôi còn chưa kịp cảm ơn Aron thì Jungkook đã bước, nhìn Aron với ánh mắt không vui rồi sau đó kéo tôi đi.
  • Lisa
    Lisa
    Này, anh làm vậy biết thất lễ với người ta lắm không?
  • Mãi sau ra ngoài tôi mới giằng khỏi tay Jungkook nói. Nếu không phải tôi làm anh bị thương thì tôi sẽ không đi cùng anh đâu. Người gì mà không có chút tinh tế nào, người ta đã đuổi còn không đi. Chẳng qua bố mẹ bắt tôi lắm thì tôi mới đưa anh đi thôi.
  • Vậy mà Jungkook còn nhìn tôi với ánh mắt khó chịu, trong ánh mắt ngập tràn lửa như thể muốn nuốt lấy tôi.
  • Jungkook đè nén lại giọng nói của mình, nhưng lúc phát ra tiếng âm thanh vẫn lạnh lẽo đến bức người.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Tại sao phải là anh ta? Có chuyện gì em nó thể gọi cho tôi mà.
  • Lisa
    Lisa
    Chỉ là tôi mượn tiền anh ấy để trả viện phí thôi mà, đâu có gì để anh nổi giận.
  • Tôi nhỏ giọng nói như không nói. Jungkook đang tức giận bừng bừng, tôi mà nổi nóng như anh nữa thì chỉ có mà thiệt, huống hồ tôi được lĩnh hội rồi nên là thôi đi. Chín nhịn làm mười, chuyện sau để sau tính.
  • Dường như Jungkook biết tôi đã nhường nên anh cũng không nói nữa mà bảo tôi lên xe.
  • Từ xa Aron thấy tôi nhưng tôi vội cúi đầu với anh rồi vào xe.
  • Trong xe chỉ có hai người nên có phần rất yên tĩnh. Đúng hơn thì mối quan hệ giữa chúng tôi không được tốt nên mới vậy.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Rẽ vào đâu để ăn gì đó đi. Tôi cảm thấy đói bụng.
  • Đột nhiên Jungkook mở miệng nói khi không khí rất chi là im lặng, mà tôi thì đang mải suy nghĩ nên tay lái mất thăng bằng vì tôi giật mình. Sau đó định thần lại suy nghĩ về lời nói của Jungkook tôi liền lái tới quán mà sáng nay tôi ăn sáng. Tuy nói là quán ăn sáng nhưng thực ra phục vụ ngày đêm.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi sẽ dẫn anh tới quán mà tôi ăn rồi.
  • Jungkook chỉ nhìn tôi chứ không nói gì làm tôi đang buông lỏng cơ thể thoải mái thì lại căng cứng đến khó chịu, nhất định phải đối xử với tôi như thế Jungkook mới ở được sao.
  • Dưới ánh mắt theo sát của Jungkook thì tôi vòng qua vài ngõ mới tới quán. Nhìn chỗ này với chiếc với chiếc xe sang trọng của Jungkook thì quá khác biệt, thế mới thấy sao tôi có thể thích một người như anh được.
  • Lúc này tôi mới thấy là không nên đưa Jungkook tới đây mới phải. Khi tôi định tìm cớ đi chỗ khác thì anh đã mở lời.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Vào trong thôi.
  • Để xem, những gì tôi nhìn nhận về Jungkook đều sai hay vốn dĩ anh đã thân thiện như vậy rồi. Chỉ là theo cách nhìn của tôi về anh mới bị lệch lạc đi như vậy. Khả năng cao thì với trường hợp này là như vậy rồi.
  • Tôi vẫn còn chưa hết bàng hoàng ở ngoài thì Jungkook ngoảnh lại nói.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Không đi vào à?
  • Bấy giờ tôi mới lẽo đẽo theo sau.
  • Chọn đại một bàn thấy Jungkook không có gì khó chịu tôi mới mạnh dạn lên tiếng.
  • Lisa
    Lisa
    Chỗ này tuy không đắt tiền bằng mấy chỗ kia, nhưng tôi đảm bảo với anh là món ăn ở đây rất ngon.
  • Tôi không dám nhắc tới chuyện tôi cùng Aron có đến đây ăn với Jungkook, nếu anh biết chắc sẽ nghĩ linh tinh và đứng dậy đi không nói gì luôn quá. Khi đang hòa bình và mọi thứ dần tốt đẹp hơn thì tôi phải biết dán miệng mình lại.
  • Lisa
    Lisa
    Cô ơi cho cháu gọi món ạ.
  • Cô chủ quán
    Cô chủ quán
    Đây rồi. Đây rồi.
  • Tiếng nói phát ra từ bên trong cánh rèm kèm theo đó là tiếng bước chân. Cô chủ quán thấy tôi liền niềm nở cười.
  • Khi thấy Jungkook cô ấy liền cúi người nói nhỏ vào tai tôi.
  • Cô chủ quán
    Cô chủ quán
    Hôm nay cô đi cùng chàng trai khác à? Xem mắt chỗ này không được đâu.
  • Tôi cười gượng, cô chủ quán đáng nghĩ gì vậy chứ? Tưởng tôi bị đá và đi cùng người đàn ông khác à? Đâu có lý đó, Jungkook mà biết chém chết tôi chứ đừng đùa.
  • Để ngăn cô chủ quán nói lung tung tôi liền xua tay, đánh vào tâm lý mà gọi món.
  • Lisa
    Lisa
    Cô cho cháu hai bát bún riêu thêm ít giò và cho cháu nhiều hành chút ạ.
  • Nghe tôi gọi món ăn cô chủ quán quên chuyện lúc nãy để bán hàng.
  • Cô chủ quán
    Cô chủ quán
    Cô và cậu cứ ngồi đây nói chuyện. Tôi chạy vào trong bảo chồng làm rồi mang ra liền.
  • Cô chủ quán đi vào tôi mới thở nhẹ nhõm được. Vậy mà Jungkook lại phát hiện ra điều bất thường, không bỏ qua cơ hội hỏi tôi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em và chủ quán vẻ như rất thân thiết. Cô ấy nói gì với em vậy?
  • Lisa
    Lisa
    Chuyện con gái thôi. Anh đừng để ý.
  • Tôi cầm cốc nước lên uống để che giấu đi sự căng thẳng của mình.
  • Thật may Jungkook cũng không có ý hỏi gì thêm. Là anh tin lời tôi nói hay anh có âm mưu nào khác? Dù là gì thì miễn không hỏi tôi là được rồi.
  • Tưởng tôi đã qua được kiếp này rồi, ai ngờ cô chủ quán lấy đồ ăn ra còn nán lại nói chuyện với Jungkook.
  • Cô chủ quán
    Cô chủ quán
    Thứ lỗi cho tôi hỏi không phải. Cậu có quan hệ gì với cô ấy vậy?
  • Lisa
    Lisa
    Cô à!
  • Tôi hối hận thật sự khi dẫn Jungkook tới đây ăn, tôi đâu biết được cô chủ quán nhiều chuyện tới mức này, biết tôi đã chẳng xông xênh rồi dẫn anh đi ăn. Để anh tự chọn nhà hàng có phải tốt hơn rồi.
  • Haizzz! Đúng là tự làm tự chịu mà. Thể nào lúc nữa Jungkook cũng nổi một trận lôi đình cho mà xem.
  • Ánh mắt tôi tha thiết mong cô chủ quán vào trong, đừng lo chuyện bao đồng thêm nữa.
  • Lúc tôi quay nhìn Jungkook thì anh đã thấy ánh mắt của tôi dành cho cô chủ quán, tôi cụp đôi mắt xuống không dám ho he hay biểu hiện gì nữa.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Cô ấy từng tới đây ăn với ai rồi sao?
  • Tôi nín thở vì không dám nghe cô chủ quán nói, phế quản vì không thông mà suýt chút nữa tôi mất mạng.
  • Cô chủ quán
    Cô chủ quán
    Đâu có. Cô ấy tới đây một mình không à. Hôm nay có cậu tôi mới thấy lạ hỏi đó.
  • Tôi sặc nước bọt mà ho khụ khụ. Vội với lấy ly nước uống. Tôi vừa thoát khỏi cửa tử khi tưởng rằng mình sắp chết tới nơi.
  • Cô chủ quán chưa làm tôi hồi phục thần trí thì Jungkook lại bồi thêm câu nói quyền lực.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Tôi là chồng cô ấy.
  • Nghe thấy câu đó của Jungkook cô chủ quán cũng để lại không gian riêng chúng tôi.
  • Câu nói mà Jungkook nói ra tôi vẫn không nuốt trôi được. Gì mà chồng tôi cơ chứ. Anh đi đâu cũng nói tôi là vợ anh thì mặt mũi tôi để đâu.
  • Lisa
    Lisa
    Anh đừng nói tôi là vợ anh được không? Đi cùng anh đúng là sai lầm của tôi mà.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Này, em nói vậy nghe sao được. Em là vợ anh thì tôi nói em là vợ tôi, còn anh là chồng em thì là chồng em thôi. Có gì mà để em phải xấu hổ này kia.
  • Tôi không có lời để cãi vì hôm qua tôi thấy giấy kết hôn ở ngăn làm việc của Jungkook, tên tôi, chữ ký của tôi thì cãi vào đâu được.
  • Jungkook cong bờ môi, sau đó đưa tay động đũa.
  • Hai bát đều được ăn hết. Tôi sờ vào túi thì chẳng thấy tiền đâu, lon ton chạy qua chỗ Jungkook.
  • Lisa
    Lisa
    Anh đem tiền theo không?
  • Jungkook rút từ trong túi ra tờ năm trăm, tôi nói có tờ nhỏ hơn không thì anh đưa cho tôi cả ví. Người có tiền nó phải khác, mà tiền cũng khác luôn.
14
Chương 35: Đi ăn cũng hồi hộp