Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 34: Chui đầu vào rọ
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • AOV
  • Tôi tức giận vì bị Jungkook cướp mất nụ hôn, biết thế tôi đã không đi dạo cùng anh ta, cũng không nói ra suy nghĩ của mình thì đã không bị anh ta cướp mất nụ hôn trắng trợn như thế rồi. Anh ta càng như vậy tôi càng nghĩ mối quan hệ giữa hai người được sắp đặt, mà sắp đặt kỹ lưỡng chứ phải không đâu.
  • Đâu đâu cũng có kẻ thù và không ai có ý nói thật với tôi. Suy xét cho cùng chỉ còn Aron thôi, tôi cũng không có hỏi anh ấy về chuyện đó. Hỏi ra rồi lại thất vọng hơn.
  • Nghĩ tới mới nhớ tối nay Aron nói sẽ tới chơi mà giờ vẫn chưa thấy mặt đâu. Có khi nào bận quá không tới rồi không?
  • Tôi liền lấy điện thoại ra gửi tin nhắn.
  • Lisa
    Lisa
    Anh tới đâu rồi?
  • Tin nhắn tôi vừa gửi đi Aron đã xuất hiện ở cửa. Tới nhanh một chút đỡ phải mất tiền tôi không.
  • Tôi phát hiện Aron có mấy hình chụp trộm của tôi rất đẹp liền xin anh gửi qua. Dẫu sao cũng là hình của tôi, vả lại tôi bị anh chụp khi không được phép, không cho tôi tôi kiện anh lên phường ấy.
  • Khi đang lấy ảnh tôi đột nhiên cảm thấy sau lưng có một khí lạnh truyền tới, tôi có chút lo sợ quay đầu lại nhìn, Jungkook nhìn người cạnh tôi như muốn ăn tươi nuốt sống.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi nói anh đừng xuất hiện trước mặt tôi mà.
  • Tôi vẫn còn chưa hết giận vì chuyện lúc nãy, Jungkook không đi về đi còn tới đây muốn chọc tức tôi thêm hay gì. Biết là anh sẽ không đi nên tôi quay mặt về không thèm quan tâm đến anh luôn.
  • Điều làm tôi ghét hơn là không những Jungkook không đi mà còn tự nhiên ngồi xuống cạnh tôi. Lúc này chẳng khác nào tôi bị hai người đàn ông kẹp ở giữa, giống như chiếc bánh mì kẹp thịt vậy.
  • Đáng nói hơn là đồ bệnh viện chưa khô nên tôi mặc đồ ở nhà, mà đồ tôi hay ai mua chẳng chút kín đáo gì cả.
  • Thấy tôi khó xử Aron không hơn thua với Jungkook mà tinh tế đứng dậy.
  • Aron
    Aron
    Anh để điện thoại ở đây. Ngày mai anh lại tới.
  • Aron đã sải bước đến cửa, tôi vội đứng dậy theo anh ấy.
  • Lisa
    Lisa
    Anh chờ chút. Sắp xong rồi.
  • Tôi dù không hiểu chuyện thì cũng đâu thể không biết điện thoại là phương thức để người ta liên lạc, tôi cầm của Aron thì anh lấy gì để nói chuyện với người khác.
  • Đưa điện thoại xong cho Aron, anh ấy cũng đi mất, tôi ở thế tiến thoái lưỡng nan khi đi không thể đi mà ở lại thì tôi chẳng muốn nhìn mặt kia. Hễ thấy Jungkook là cảnh tượng tôi và anh lúc nãy ùa về, trái tim lẽ ra phải ngủ yên lại đập loạn nhịp.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em đang tơ tưởng tới người đàn ông khác.
  • Giọng nói Jungkook bên tai làm tôi giật mình.
  • Tôi đâu có tơ tưởng đến ai chứ? Kẻ trước mặt còn chưa giải quyết được nói gì mà nghĩ tới ai.
  • Lisa
    Lisa
    Sao anh cứ như âm hồn bất tán ở cạnh tôi vậy hả? Làm ơn, tha cho tôi đi.
  • Đột nhiên Jungkook ép tôi vào tường, khi tôi nghĩ anh sẽ dùng thủ đoạn cũ thì chẳng có động thái gì tiếp theo, ngược lại nhàn nhạt lên tiếng.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh không quản lý em chơi với ai, nhưng nhất định không có suy nghĩ vượt qua tình bạn. Nếu không anh sẽ trói em cả đời không thể chạy đi bất cứ đâu đó.
  • Tôi muốn cãi rằng anh không có quyền làm vậy, nhưng với tình cảnh bức người này thì tôi không nên nói gì ngoài im lặng thì hơn.
  • Tôi giả bộ đồng ý, cũng thỏa thuận với Jungkook tạm thời tôi về nhà bố mẹ ở trước lúc tôi nhớ ra. Lúc đó anh miễn cưỡng đồng ý chứ không thật sự vui vẻ, tôi chẳng mấy để tâm tới vì biết mình không bị anh quản lý là tốt rồi.
  • Ở nhà nhàm chán tôi bắt đầu nộp hồ sơ vào vài công ty, cũng chẳng quan tâm tới đó là công ty nào, vì tôi đâu biết điểm mạnh của mình là gì. Mất trí nhớ thật đáng sợ.
  • Các công ty đều gọi tới phỏng vấn, duy chỉ có một công ty duy nhất là không cần, tuyển thẳng tôi vào làm việc. So với người như tôi hiện giờ thì điều đó chẳng phải rất tốt sao.
  • Vậy là chẳng suy nghĩ gì tôi đồng ý đi làm.
  • Ngày đầu tiên đi làm trưởng phòng không quản tôi là nhân viên cũ hay mới đã sai tôi vào nhà kho lấy tài liệu. Tôi đâu có nghĩ nhiều, đến đó thấy bóng dáng Jungkook ở đây tôi mới biết mình bị tính kế, toán bỏ đi thì phát hiện cửa kho sớm đã bị khóa.
  • Lisa
    Lisa
    Anh làm gì ở chỗ này?
  • Tôi thắc mắc sao Jungkook không ở chỗ làm mà quần là áo lượt đánh bóng mình ở đây. Nếu sếp người ta mà biết anh toi đời là cái chắc.
  • Vậy mà Jungkook lại không chút sợ hãi vẫn ung dung tự do tự tại tiến về phía tôi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Xem ra đến giờ em vẫn chưa biết gì.
  • Lisa
    Lisa
    Biết gì là biết gì?
  • Lúc này tôi thấy mình thật ngây ngô. Đừng nói với tôi là Jungkook là chủ ở đây. Tôi tự đập đầu mình, lẽ ra tôi phải tìm hiểu mới phải.
  • Nhìn gương mặt kia tôi không cần nghe câu trả lời cũng hiểu. Cùng lắm vừa vào làm việc xin nghỉ là được chứ gì, có gì phải to tát cơ chứ.
  • Tôi đặt tờ giấy khi nhớ lúc nãy trưởng phòng nói vào tay Jungkook.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi chính thức xin nghỉ việc.
  • Tôi hùng hổ đi tới cánh cửa cho dù biết rõ nó đã bị khóa.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Này, em không thể đi như vậy.
  • Tôi quay đầu lại muốn bịp miệng Jungkook lại vì tôi rất ghét anh rồi. Chưa bịt được miệng anh chân tôi đã vấp nhau ngã xuống. Jungkook vươn tay ra đỡ, kết quả môi chạm môi một cách bất đắc dĩ.
  • Phản xạ của tôi muốn đứng lên nhưng Jungkook giữ chắc tôi lại.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh không nghĩ em cũng biết lợi dụng vậy đâu.
  • Lisa
    Lisa
    Anh... anh nói gì vậy chứ?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em biết rõ còn hỏi. Ôm anh, hôn anh giờ lại hỏi anh nói gì.
  • Bất ngờ tôi lại không tìm được từ nào cãi lại. Vẻ mặt đắc ý đấy trong giấc mơ tôi lại nhớ tới. Vậy nên từ lúc ra viện tôi mới tránh mặt anh, ai ngờ bị tính kế vào đây.
  • Jungkook ấm áp dụ dỗ.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chúng ta làm hòa đi. Anh không muốn vợ chồng mình bất hòa đâu.
  • Miệng lưỡi người đàn ông này ngọt như mía lùi, nhưng tôi đâu dễ bị dụ như vậy. Trước khi chưa biết rõ hoặc nhớ chút gì về anh thì tôi và Jungkook vẫn bị anh tính kế để có được tôi thôi.
  • Mãi mới thoát được nơi quỷ dị cùng Jungkook, tôi muốn nộp đơn xin nghỉ nhưng theo hợp đồng thì xin nghỉ trước kỳ hạn tôi phải bồi thường một khoản không nhỏ. Tôi đành ngậm ngùi ở lại, chưa dừng lại ở đó Jungkook cố tình sắp xếp tôi làm thư ký cho anh, tôi nghiến răng nghiến lợi khi không làm được gì.
  • Thế nhưng tôi lại nghĩ ra được một kế sách hay ho khi không tự xin nghỉ việc được thì hãy để cho Jungkook đuổi tôi, như vậy tôi cũng không phải bồi thường gì.
  • Tôi đi vào phòng Jungkook, chống hai tay lên bàn nhìn anh bằng ánh mắt tức giận, sau đó không tiết lời truy vấn.
  • Lisa
    Lisa
    Jeon Jungkook, rốt cuộc anh muốn làm cái gì thế hả? Chẳng phải tôi đã đồng ý ở đây rồi sao, nhưng anh cứ làm khó tôi như thế?
  • Jungkook từ từ ngẩng lên nhìn tôi lại mỉm cười khi mà tôi tức giận được. Anh đưa ra lý do như thể quan tâm tới tôi lắm.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Vợ à, em có cần gọi cả họ tên anh ra thế không? Anh chỉ muốn thấy em nhiều hơn chút thôi mà. Về nhà em có chịu về đâu, gặp mặt cũng không cho gặp. Bất đắc dĩ anh mới phải dùng tới biện pháp này.
  • Lisa
    Lisa
    Thì chúng ta đâu có gì cần thiết để gặp. Hơn nữa, tôi hoàn toàn không có cảm xúc với anh.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Đã vậy tôi phải càng giữ chặt em hơn mới được.
  • Không những tôi không làm Jungkook tức giận được, ngược lại tôi còn sắp tăng xông vì câu nói của anh.
  • Dùng cách nào cũng không được vì thủ đoạn của Jungkook cao hơn tôi. Nghĩ mà tức cái lồng ngực.
  • Đúng rồi, anh có nói không cấm cản tôi chơi với ai, nhưng không đi quá giới hạn là được. Đột nhiên tôi muốn thử đó. Chỉ cần thoát khỏi bàn tay kia tại sao tôi không thử xem chứ.
  • Thế là tôi tìm tới Aron nhờ anh giúp đỡ.
  • Lisa
    Lisa
    Thật ngại quá khi anh bận vẫn gọi anh.
  • Aron
    Aron
    Không sao. Được em gọi cho là may mắn lớn của anh rồi. Sao? Hôm nay tìm anh có chuyện gì à?
  • Tự nhiên nhờ vả kể cũng lạ quá. Với lại biết đâu tôi với Jungkook là vợ chồng thật chẳng phải tôi làm mấy trò mèo này vô ích rồi sao? Còn nhiều chuyện rắc rối sẽ liên lụy theo nữa. Khi tôi nhớ lại đến cả chút thể diện cũng không vớt vát nổi. Vậy nên tôi cần suy tính kỹ càng.
  • Lisa
    Lisa
    Buồn quá nên gọi anh ra nói chuyện cho vui đó mà. Anh đừng giận em nha.
  • Tự gọi Aron ra rồi tự thấy có lỗi tôi đến không hiểu nổi mình nữa rồi. Cứ liên quan đến Jungkook là y rằng tôi suy nghĩ không thấu đáo, nói năng lung tung. Ngay như lúc này là biểu hiện rõ ràng nhất.
  • Chẳng biết Aron có nhận ra điều gì hay không nhưng tôi phải thừa nhận anh là người rất tinh tế, nói chuyện với anh tôi thoải mái vô cùng.
  • Đi ăn, đi chơi khuya cũng phải trở về. Aron đưa tôi đến cửa thì rời đi. Vài lần tôi đã muốn hỏi quan hệ của tôi với Jungkook thế nào, cuối cùng lại không có can đảm mở lời.
  • Ngoài cửa tôi đã nghe thấy tiếng cười của bố, còn cả mẹ cũng rất vui vẻ. Hai người ở nhà nói chuyện gì với nhau mà vui thế chứ.
  • Tôi bắt đầu vểnh tai lên nghe trộm. Để xem hai người có chuyện gì đang giấu tôi cũng nên.
  • Khoan đã, bên trong hình như không phải chỉ có hai giọng nói của bố mẹ mà còn có người thứ ba. Gia đình chỉ có mình tôi là con gái, ngoài tôi ra thì bố mẹ nói với ai lại hay thế chứ. Nhiều khi họ còn không đãi ngộ với tôi được tốt thế.
  • Tôi tò mò về người bên trong rồi nha!
  • Nếu muốn biết ai ở trong đó chỉ cần tôi mở cửa ra là biết được rồi. Đâu cần lao tâm khổ tứ đoán già đoán non làm gì. Tôi có rảnh quá rồi không.
14
Chương 34: Chui đầu vào rọ