Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 33: Trở thành tội đồ
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Jungkook rất lâu trong phòng thay đồ vẫn chưa ra, ngay cả tôi còn thay chiếc váy rộng thùng thình xong rồi. Khách khứa đang ngồi ngoài chẳng lẽ tôi lại ra một mình.
  • Tôi tiến đến phòng thay đồ. Các cánh cửa đều bị đóng, giờ để tôi đi mở cửa tìm Jungkook từng phòng sẽ rất mất thời gian, có khi khách mời về hết rồi vẫn chưa thấy anh, mà điện thoại tôi lại để ở ngoài.
  • Lần nữa tôi lọ mọ đi lấy điện thoại gọi cho Jungkook nhưng anh lại không nghe, có khi nào chú rể bỏ trốn rồi không.
  • Làm gì có cái lý đó.
  • Đi thay đồ nhưng đồ vẫn ở đây thì lấy gì để thay chứ. Jungkook đúng thật là... anh đâu còn trẻ con gì.
  • Tôi cầm quần áo đi được vài bước thì Jungkook cũng đi ra, trên trán anh còn đổ mồ hôi nữa kìa, như thể anh vừa đi đánh trận về vậy.
  • Lisa
    Lisa
    Anh làm gì mà trông vất vả vậy?
  • Jungkook quệt mồ hôi đi, gượng cười.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Không chỉ quên đồ mà còn đau bụng nữa. Anh thay xong rồi ra ngay. Em chờ chút nhé.
  • Lisa
    Lisa
    Nhanh lên đó.
  • Sau nhiều trật vật cũng đến lúc đi về.
  • Trên đường tôi cùng Jungkook phát hiện chiếc xe phía sau chạy rất nhanh như sắp đâm vào đuôi xe chúng tôi. Jungkook nhận thấy điều gì đó liền tăng tốc. Hai chiếc xe cứ như vậy cùng rượt đuổi trên đường.
  • Tôi cũng không hỏi nhiều vì hôm nay động thái của Jungkook rất lạ. Khi tôi đang suy nghĩ thì Jungkook nói bên tai.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em ngồi chắc một chút. Anh sẽ cách đuôi họ.
  • Lisa
    Lisa
    Là chúng sao? Để em gọi cảnh sát.
  • Khi tôi cầm điện thoại lên định bấm gọi 113 thì Jungkook ngăn tôi lại.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em mà báo cảnh sát chúng ta sẽ gặp nguy hiểm hơn.
  • Lúc này tôi mới biết mọi chuyện không hề đơn giản, chiếc xe phía sau chắc chắn đã theo dõi chúng tôi trước đó. Đầu tôi không suy nghĩ gì được nữa khi tốc độ chạy xe của Jungkook có thể nói như một tay đua chính hiệu, tôi cũng không biết đã cắt được đuôi của họ chưa, nhưng khi xuống xe tôi phải chạy đi nôn một trận mới cảm thấy mình còn sống.
  • Sợ thật. Tôi sẽ phải đối mặt với kẻ thù khi Jungkook quyết định rời khỏi đám xã hội đen đó. May là anh còn quay đầu lại là bờ, nếu không biết đâu có ngày tôi mất chồng như chơi cũng nên.
  • Giả sử tôi có hối hận thật thì cũng muộn rồi. Ván đã đóng thuyền, đã nên duyên vợ chồng thì dù hoạn nạn, khó khăn, đau khổ hay vui sướng thì tôi vẫn là vợ anh. Điều này không thể chối bỏ cho đến lúc chết.
  • Cứ cho là chuyện trước đây của anh tôi không truy cứu, nhưng chuyện anh lái xe như chỉ có mình anh thì nhất định tôi phải nói. Thoát khỏi chúng một lần không có nghĩa sẽ thoát khỏi lần hai lần ba, như thế chẳng khác gì là đang trốn chạy cả, mà tôi không muốn điều đó. Nhất là khi tôi biết mình vừa mang thai, tôi muốn ít nhất thì con chúng tôi được đảm bảo. Trong khi đó Jungkook lại chưa làm được.
  • Chuyện tôi có thai tạm thời tôi không cho Jungkook biết. Chúng tôi thường cãi nhau về những chuyện nhỏ nhặt, anh cũng đi đêm về hôm nhiều hơn. Có lúc còn thấy áo dính máu nhưng anh lại không bị thương.
  • Lisa
    Lisa
    Anh vừa đi làm gì về? Sao lại có máu?
  • Khi tôi hỏi Jungkook hơi sững người, sau đó cởi chiếc áo ném vào sọt rác.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Là máu con chó. Trên đường nó lao tới xe anh đang chạy, vì không phanh kịp nên nó đã chết.
  • Lisa
    Lisa
    Anh nói dối. Làm gì có chó trên đường. Anh làm gì rồi đúng không?
  • Tôi sợ hãi nắm tay Jungkook hỏi, đồng thời muốn xác nhận xem anh đã làm gì trái với lương tâm, ánh mắt của Jungkook khi đối diện với tôi thường không thể nói dối.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em nghi ngờ nhiều quá rồi. Sao bây giờ em khác với lúc chưa kết hôn thế nhỉ?
  • Là tôi khác hay anh khác? Hay lúc anh chắc chắn có được tôi rồi nên không muốn trân trọng nữa.
  • Đã vậy tôi đi là được chứ gì. Đỡ anh phải nhìn thấy tôi, đỡ phải cùng anh cãi nhau vì những chuyện không đáng.
  • Thế rồi tôi chạy ra ngoài, như đã chờ trước chiếc xe lao tới đâm sầm vào tôi.
  • POV
  • Dạo gần đây Lisa thường hay tức giận vô cớ, cô ấy tìm đủ cách để bới móc tôi, bắt tôi phải làm thế này thế kia. Trong khi đầu tôi đang lo nghĩ nhiều chuyện chưa xong. Khi tìm được phương chữa bệnh cho cô tôi sẽ tóm gọn một mẻ, nhưng Lisa không có sự tin tưởng ở tôi.
  • Giống như vệt đỏ ở áo không phải là máu người, mà nó là máu chó để tôi làm ông trùm nghĩ rằng đã dùng tay tôi diệt sạch mọi người, tôi cũng đã thay áo nhưng không hiểu sao nó dính ở đâu về.
  • Tôi đã giải thích nhưng Lisa không tin vùng vằng bỏ đi. Khi tôi từ phòng tắm đi ra đã không thấy cô ấy đâu nữa. Tôi có linh cảm không tốt nên chạy ra ngoài, ai ngờ thấy Lisa nằm ngoài với vũng máu. Tôi đưa cô ấy vào viện mới biết cô đã có thai, vì chuyện vừa rồi nên đứa bé đã không còn.
  • Tin tức đó làm tôi không biết phải đối mặt thế nào. Tính khí thất thường đó của Lisa là vì mang thai sao? Vậy mà tôi không hay biết gì đã vô tình làm mất đứa con chưa kịp chào đời, còn cô thì rơi vào nguy hiểm.
  • Tôi phải làm sao đây? Sẽ thế nào khi Lisa tỉnh lại và cô ấy biết đứa trẻ đã mất? Cô sẽ không tha thứ cho anh cho dù với lý do nào.
  • Chuyện tôi biết vẫn chưa sốc bằng những gì bạn tôi nói. Theo những gì anh ấy kiểm tra thì Lisa không hề mắc bệnh, nói vậy tôi đã bị ông trùm xỏ mũi suốt thời gian qua.
  • Tôi lập tức chạy khỏi bệnh viện để trừng phạt kẻ đã gây cuộc đời tôi thê thảm dưới tay hắn.
  • Mấy ngày sau Lisa vẫn chưa tỉnh lại, bác sĩ cũng đang theo dõi và chưa tìm ra nguyên nhân. Nghe được điều đó mẹ vợ đã làm ầm một trận, tôi tức giận lại chẳng thể làm gì khác khi chính tôi giãn tiếp để cô phải nằm đó.
  • Phòng bệnh chỉ còn tôi và Lisa, mẹ vợ đã ở đây nhiều ngày tôi và bố vợ khuyên mãi mới chịu về. Nếu bà ấy biết tôi là nguyên nhân khiến con gái bà nằm đây thì bà ấy sẽ không tha thứ cho tôi, chính tôi cũng không tha thứ cho mình được.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em cứ ngủ thế này mãi không chịu tỉnh lại sao? Mở mắt ra nhìn anh, chỉ cần em chịu mở mắt rồi em làm gì anh cũng được.
  • Thế nhưng lúc Lisa tỉnh dậy cô lại chẳng nhớ mình là ai, cũng không biết cô từng mang thai hay tôi là chồng cô. Trong đầu cô bây giờ không lưu lại đoạn ký ức nào, đây là chuyện tôi nên vui hay buồn? Nó là gì thì cũng là do ông trời cho tôi cơ hội thứ ba để làm lại. Tôi phải nắm lấy thay vì tự đẩy cô đi xa và mặc định tôi là người xấu.
  • Bố mẹ vợ không muốn con gái đau lòng nên cùng tôi ngầm thỏa thuận không để Lisa biết chuyện không vui. Dĩ nhiên trước bố mẹ hay Jisoo cô rất tự nhiên cười đùa, còn khi thấy tôi lại có gì đó giữ khoảng cách.
  • Những lúc như thế tôi không khỏi buồn lòng, nhưng vẫn miễn cưỡng mỉm cười coi như không biết.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Trăng tối nay rất đẹp, em có muốn đi dạo chút không?
  • Bầu không khí khi tôi và Lisa ở riêng với nhau có gì đó ngượng ngùng nên tôi đưa ra đề nghị.
  • Lisa nhìn tôi gật đầu. Cô đi cạnh tôi và như cô gái nhỏ giữ im lặng.
  • Tôi đã hiểu con người ta có thứ thay đổi lớn nhất là khi không biết mình là ai, người yêu cũng trở nên xa lạ.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Ở cạnh anh em thấy không thoải mái như vậy sao?
  • Tôi không nhịn được lên tiếng hỏi. Đúng hơn thì đang bắt chuyện. Trong 36 kế thì đây là một kế sách để đối phương cảm thấy có lỗi rồi tự động biết đường thu hẹp khoảng cách lại.
  • Lisa
    Lisa
    Không có. Em không có ý đó.
  • Rõ ràng người muốn lấy tôi là cô ấy, nay Lisa lại nói không nghĩ cô kết hôn sớm là có ý gì chứ?
  • Rất nhanh tôi đã biết đáp án.
  • Lisa
    Lisa
    Có khi nào anh với mọi người đang lừa tôi không? Trong phim thường làm vậy lắm. Người đàn ông bố mẹ chọn nhưng cô gái không thích, nhân cơ hội cô ấy bị mất trí nhớ liền dựng lên một câu chuyện không có thật. Nói anh đừng buồn chứ tôi cảm thấy mình chính là một trong những người đó.
  • Tôi nghe mà không hiểu vợ mình vừa nói gì. Cái gì mà dàn dựng hay sắp xếp? Trong đầu Lisa nghĩ gì mà nói những điều ấy chứ? Hay mất trí nhớ người ta thường có lối suy nghĩ tiến bộ khác sao?
  • Nếu người ngoài nghe thấy thì suy nghĩ của cô rất đặc biệt, còn tôi là chồng cô lại không vui nổi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Nếu em cảm thấy mối quan hệ giữa hai ta là dàn dựng thì chồng em đây có thể hi sinh để em nhớ lại.
  • Lisa
    Lisa
    Anh tính làm gì?
  • Chuyện Lisa nghi ngờ mối quan hệ của cả hai làm tôi mất trí rằng phải tạo thiện cảm tốt với cô thì lại kéo eo cô về để cả hai ở khoảng cách gần, ngay cả một kẽ hở cũng không có. Bốn mắt nhìn nhau, nếu cô ngạc nhiên, có phần bối rối thì tôi lại bị kích thích chính điều đó.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Để giúp em nhớ lại.
  • Khi Lisa chưa kịp phản ứng cánh môi mỏng của tôi đã bao phủ toàn bộ đôi môi đỏ mọng ấy. Nhân lúc cô há miệng chiếc lưỡi tôi liền thần tốc đánh chiếm, hút hết hương vị. Miệng cô rất thơm và ngọt, cứ mỗi lần chạm vào lại làm tôi bị "say", một khi chạm vào liền không muốn rời đi.
  • Môi lưỡi chúng tôi kẻ truy đuổi, người chạy trốn, dưới bầu trời đầy ánh sao càng tạo nên khung cảnh lãng mạng.
  • Chưa một lần Lisa thoát khỏi vòng tay tôi, vậy mà chỉ một chút sơ hở của tôi cô đã tách chúng tôi ra.
  • Lisa cắn chặt môi dưới, trừng mắt nhìn tôi, ngón tay cô chỉ thẳng vào mặt tôi, chất vấn.
  • Lisa
    Lisa
    Ai cho anh cướp mất nụ hôn đầu của tôi hả?
  • Tôi phải bật cười vì câu hỏi đó.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Đây là trừng phạt vì em dám phủ nhận mối quan hệ của hai ta. Còn nữa, đây là nụ hôn thứ mấy rồi mà nụ hôn đầu gì chứ.
  • Gương mặt Lisa đỏ bừng không biết vì nụ hôn lúc nãy hay vì tức giận. Tôi nghĩ cô ấy sẽ chẳng làm gì, ngờ đâu cô tung cước đá vào chân tôi. Trước khi đi còn cảnh cáo.
  • Lisa
    Lisa
    Đừng xuất hiện trước mặt tôi vài ngày tới.
14
Chương 33: Trở thành tội đồ