Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 30: Ra mắt bố mẹ vợ
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Để tôi vừa khỏe lại Jungkook đã kéo tôi đi thử váy cưới, anh rất gấp gáp giống như không cưới ngay tôi sẽ chạy mất vậy.
  • Tôi thử không ít váy cưới nhưng vẫn chưa có chiếc váy nào vừa ý Jungkook. Bộ tôi đang mặc trên người cũng không biết là bộ thứ mấy nữa. Lần này mà anh vẫn chê tôi đến vái lạy thật, anh tự mình đi mặc lấy.
  • Lisa
    Lisa
    Sao? Anh lại bảo em đi thay chứ gì.
  • Tôi đoán trước tình hình nói. Nếu anh gật đầu thì lập tức cho anh quả đấm luôn. Không lằng nhằng nhiều.
  • Trái với suy đoán của tôi là Jungkook sẽ chê ỏng chê eo thì lần này anh lại hài lòng với bộ váy cưới có thiết kế đuôi cá. Anh tính để tôi biến thành nàng tiên cá hay gì.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Duyệt bộ này. Chúng ta đi chụp ảnh cưới thôi.
  • Lisa
    Lisa
    Anh tính cứ thế này mãi hả? Chuyện hôn nhân đại sự mà anh làm cứ như là đi lấy mớ rau mớ cỏ ấy.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em biết là anh không có ý đó mà. Anh chỉ muốn cưới em sớm hơn thôi.
  • Nghe những lời Jungkook nói tôi không nói nữa mà cùng anh đi chụp ảnh, chụp không biết bao nhiêu tấm mà tôi thấy mình cười sắp rách miệng ra luôn rồi. Lúc thợ chụp ảnh kêu xong tôi mới thở hắt ra một hơi. Chụp ảnh cưới còn mệt hơn đi làm.
  • Về nhà tôi để cho Jungkook tự nấu nướng. Mặc cho anh muốn làm gì thì làm còn tôi thì vào phòng ngủ.
  • Tôi tỉnh dậy khi mùi thơm thức ăn bay vào mũi. Mở mắt ra đã thấy Jungkook để món ăn ở bàn, khói vẫn còn nghi ngút. Tôi vươn vai, sau đó ngồi dậy, tiếng bước chân đi tới. Đôi mắt tôi nhìn theo nó và vội xuống giường.
  • Lisa
    Lisa
    Để em bê giúp. Anh đâu cần mang vào tận đây ăn. Gọi em dậy là được rồi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Mấy khi có cơ hội. Lát anh tự dọn.
  • Tôi mơ đến cảnh sau này thì không kèm lòng mỉm cười. Phụ nữ không nhất thiết lấy chồng giàu sang, mà chỉ cần người đàn ông biết quan tâm tới mình là được. Chuyện chỉ có vậy thôi.
  • Lisa
    Lisa
    Chắc em phải về nhà thôi.
  • Tôi đặt bát canh xuống nói.
  • Jungkook nhìn tôi với thái độ khó hiểu.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Tại sao lại về? Đây cũng được con là nhà em mà.
  • Lisa
    Lisa
    Có ai sống chung với nhau đến lúc cưới không? Đồ em vẫn để đây, về nhà bạn bố mẹ vài ngày.
  • Jungkook mỉm cười khi đã hiểu, anh gắp thịt cho vào bát tôi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh cũng phải theo em về ra mắt bố mẹ vợ chứ. Không biết ông bà có chấp nhận người con rể này không.
  • Lisa
    Lisa
    Nhiều nhất thì bắt anh quỳ gối rồi đánh vào chân thôi.
  • Ăn xong Jungkook đưa tôi về nhà. Con gái đi mất tăm không tránh khỏi ông bà quát mắng.
  • Bố
    Bố
    Có phải mày không có gia giáo không mà làm chuyện không nên làm như thế. Chạy đi theo đàn ông rồi về nhà đòi cưới. Trong khi mày tự quyết định rồi.
  • Jungkook nhận hết lỗi về phía mình.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Xin bố đừng mắng Lisa ạ. Là con không tâm lý khi không đến gặp bố mẹ sớm hơn.
  • Bố
    Bố
    Ai đồng ý làm bố mẹ anh bao giờ mà gọi tôi là bố. Đừng tùy tiện khi chưa được cho phép.
  • Mẹ tôi thấy tình hình căng thẳng liền lên tiếng.
  • Mẹ
    Mẹ
    Mình à, có gì từ từ nói. Ông làm người ta sợ bây giờ.
  • Bố tôi nhìn mẹ ánh mắt có phần dịu đi, đơn giản vì bố sợ mẹ. Đây là mẹ nói bình thường chứ mẹ mà lớn tiếng thì bố im bặt luôn. Âu cũng là trước mặt người khác mẹ muốn để cho cha chút thể diện, cũng đúng thôi, đâu ai quát chồng mình như sét đánh chứ. Dù chồng có sợ tới mức nào thì chạm vào lòng tự trọng của đàn ông thì gia đình sẽ có sóng gió nổi lên. Thậm chí còn tan cửa nát nhà.
  • Mẹ
    Mẹ
    Lisa vào đây nói chuyện với mẹ một chút.
  • Mẹ nghiêm khắc hơn bố rất nhiều, nếu tôi mà làm chuyện sai mẹ phạt đứng một chân, đó là lúc tôi nhỏ thôi. Lớn lên chưa bị mẹ phạt đâu, lớn rồi có suy nghĩ của mình rồi nên mẹ chỉ nói miệng thôi, tôi cũng chưa làm bà giận đến tím người nên lần này không biết bà ấy sẽ phạt tôi thế nào nữa. Từ nãy mẹ không thể hiện cảm xúc nào gọi là quá khó chịu, nhưng tôi cũng không thể khinh địch được.
  • Lisa
    Lisa
    Mẹ ạ
  • Tôi nhỏ giọng gọi, liếc trộm phản ứng của mẹ rồi cúi đầu không dám nhìn nữa. Tiếp theo là đợi chờ bà ấy lên tiếng. Tôi đã nghĩ ra hình phạt mẹ sẽ dành cho mình, cũng phải thôi đùng một cái con gái đã dẫn đàn ông về trong khi bà ấy ép buộc tôi cho bằng được mới chịu đi xem mắt. Cả tháng không về nữa.
  • Tất cả mọi chuyện gộp lại bà ấy không giận đến run người mới lạ. Đến giờ vẫn giữ được bình tĩnh là giỏi lắm rồi.
  • Mẹ
    Mẹ
    Người đó là thế nào? Thời gian qua con ở cùng cậu ta sao?
  • Mẹ
    Mẹ
    Rất lâu sau mẹ tôi mới lên tiếng. Bà muốn biết chuyện của tôi, tôi biết lúc này là lúc nên nói thật nhất và nhận được sự ủng hộ của mẹ, có như vậy tôi mới hạnh phúc được. Khi nghe tôi kể xong gương mặt của mẹ không hề thay đổi chút nào. Tôi lại chẳng đọc được tâm trạng của bà ấy, có thể mẹ đang bình tâm lại sau những gì tôi nói và kết quả còn đang chờ tới phút cuối.
14
Chương 30: Ra mắt bố mẹ vợ