Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • (Bây giờ tớ sẽ thay đổi vai tôi của 2 nhân vật chính. Lisa là AOV; Jungkook là POV)
  • POV
  • Lúc tôi nhìn thấy Lisa là khi cô ấy ở dưới nước đang vùng vẫy, nhìn biểu hiện đó tôi biết chắc cô ấy không biết bơi, khoảng cách tôi và cô ấy không quá xa nên tôi dễ dàng bơi đến chỗ đó.
  • Khi cô ấy bị tên đàn em dòm ngó tới tôi muốn làm ngơ nhưng liếc qua thấy biểu hiện lo sợ đó tôi quay lại, nói với hắn Lisa đã là người của tôi và tôi bế cô ấy lên thẳng tiến vào phòng. Tôi những nghĩ cô ấy yếu đuối lại không phải vậy, lúc tôi cởi áo trèo lên giường cô ấy lấy đâu ra chiếc bút giơ lên trước mặt tôi, tôi có chút sửng sốt, sau đó tôi vẫn tiếp tục công việc cứu thế. Dường như cô ấy đã nhận ra bên ngoài có người nên rất yên lặng, mấy người bên ngoài cuối cùng cũng chịu rời đi.
  • Chẳng hiểu sao cô gái đó lại thu hút tôi tới vậy, chỉ tiếp xúc vài ngày dường như trái tim tôi đã lấp đầy hình bóng người con gái ấy. Chỉ là mọi thứ của tôi chưa cho phép chuyện tình cảm nên tôi phải gác lại một bên, khi mọi thứ ổn hơn và không có bất kỳ nguy hiểm nào thì tôi mới tìm đến cô.
  • Thời gian trôi qua và một ngày tôi không ngờ tới khi gặp lại Lisa vào một ngày mưa, cô ấy ngồi đối diện với người đàn ông cười nói rất vui vẻ, tôi lướt qua đó. Chẳng nghĩ tới chuyện cô ấy sẽ đuổi theo tôi vì tôi vốn dĩ không gây ra chút chú ý nào. Dĩ nhiên tôi đâu thể cô ấy thấy mặt.
  • Khi người ta càng né tránh thì càng gặp như một cơ duyên được định sẵn. Tôi và cô ấy gặp nhau, với một thân phận khác tôi vẫn bị cô ấy phát hiện. Tôi tưởng rằng mình đã xây dựng một vỏ bọc hoàn hảo nhưng trái tim thổn thức, mãi không chịu ngủ yên và thoát khỏi gương mặt lạnh lùng ấy.
  • Lisa xuất hiện khi tôi gặp khó khăn đến không thể chống cự được thì cô ấy ở bên tôi, biết cô ấy gặp nguy hiểm tôi không màng tới bản thân vẫn chưa lành vết thương đến cứu cô ấy thoát khỏi địa ngục đó. Khi cô ấy đỡ cho tôi viên đạn thì tôi biết mãi mãi không thể sống thiếu cô được.
  • Trong bệnh viện tôi luôn cầu nguyện với thần linh cho Lisa tỉnh lại thì tôi đánh đổi mọi thứ để cô ấy được sống. Chỉ cần vậy thôi, tôi sẽ thật lòng với cô ấy, sẽ cho cô ấy biết những gì cô ấy đặt ra câu hỏi với tôi.
  • Vẻ như thần linh đã nghe được lời khẩn cầu của tôi cuộc phẫu thuật đã rất thành công. Mọi chuyện tưởng chừng như tốt đẹp thì ông trùm tìm tới tôi tận cửa, hắn sớm biết tôi là nội gián và có thể giết chết tôi mọi lúc thì hắn muốn tôi sống không bằng chết và phải nghe theo hắn vô điều kiện. Hắn cho tôi xem đoạn video người của hắn tiêm liều thuốc độc vào người Lisa, nếu như cô không có thuốc thì sẽ chết và anh sẽ mất cô ấy mãi mãi.
  • Dù căm phẫn đến nghiến răng nghiến lợi tôi lại không thể làm gì khi chỉ biết nhận thuốc trong tay hắn, và nghe theo tất cả những gì hắn yêu cầu. Nếu hắn muốn đi đông thì tôi không thể đi tây, nếu hắn muốn tôi chết thì tôi phải chết, chỉ cần Lisa được sống thì tôi dù có lỗi với cả thế giới cũng chấp nhận.
  • Đi cả ngày tôi phải quay về trước khi Lisa xảy ra chuyện. Lẽ ra hôm nay tôi không nên đi ra ngoài mới đúng. Tôi luôn lo sợ chuyện xấu xảy ra với cô nên đề phòng, cho người bảo vệ cô nhưng chuyện đó vẫn xảy ra.
  • Cô gái với bộ đồ bệnh viện nằm trên đường lạnh lẽo, nhìn thoáng qua tôi nhận ra bóng dáng quen thuộc ấy.
  • Lisa
    Lisa
    Anh đã đi đâu vậy?
  • Giọng nói của Lisa vang lên bên cạnh làm tôi vui sướng cầm chặt tay cô.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chỉ là xử lí vài chuyện thôi. Xin lỗi vì không nghe thấy điện thoại của em.
  • Lisa
    Lisa
    Vậy mà em lại lo lắng khi không gọi được cho anh. Ít nhất thì anh cũng phải nhắn em một tin.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Lần sau anh sẽ lưu ý. Xin lỗi em nhiều lắm.
  • Lisa
    Lisa
    Được rồi mà. Anh không sao thì tốt.
  • AOV
  • Thật sự may mắn biết bao khi Jungkook không gặp phải chuyện xấu gì. Anh chỉ bận công việc và quên mất gọi cho tôi thôi. Vậy mà tôi đã lo lắng nhiều hơn thế.
  • Đúng thật khi chúng ta quan tâm một ai đó chỉ cần không thấy người ấy mấy tiếng cũng làm chúng ta sốt ruột tới mức quên luôn bản thân đang bị bệnh. Yêu một người là như vậy, dù chúng ta có gặp phải chuyện gì đi nữa thì chỉ cần người đó an toàn thôi là được.
  • Jungkook gục vào tay tôi đầy mệt mỏi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh sẽ không bỏ em đi như hôm nay nữa. Xin lỗi vì tất cả.
  • Lisa
    Lisa
    Em có sao đâu, anh hấp quá.
  • Tôi không biết ai đưa tôi vào bệnh viện nhưng tôi chắc rằng Jungkook biết chuyện tôi ngất ở ngoài đường nên đổ hết tội lỗi lên đầu dù anh không có lỗi.
  • Những ngón tay tôi nhẹ vuốt đầu anh.
  • Lisa
    Lisa
    Em không sao thật mà. Ở trong bệnh viện lâu em mới ra ngoài thôi. Đúng là em chưa khỏe hẳn thật.
  • Jungkook lấy lại tinh thần.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chắc chắn em khỏe lại. Hãy tin anh.
  • Lisa
    Lisa
    Sến hơn con hến rồi.
14
Chương 26: Hồi tưởng