Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 20: Mập một chút cũng tốt
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Tôi gọi hai ba câu rồi mà Jungkook vẫn không có phản ứng gì là sao? Chẳng lẽ anh bị nội thương ở trong nên mãi mới chưa tỉnh lại. Tôi cần kiểm tra cơ thể anh thêm lần nữa.
  • Đột nhiên tôi bị vòng tay rắn chắc kia ôm lấy. Tôi có chút ngơ ngác khi không hiểu chuyện gì, từ từ ngẩng đầu lên thấy Jungkook đang nhìn tôi.
  • Lisa
    Lisa
    Từ nãy là anh giả vờ hả?
  • Tôi nghi hoặc thoát khỏi vòng tay Jungkook. Nếu anh không giả vờ thì sao có chuyện trùng hợp tới mức ngẫu nhiên khi tôi đang kiểm tra tình hình cho anh được chứ. Chắc chắn là giả vờ thôi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Không có. Tôi vừa tỉnh lại mà.
  • Lisa
    Lisa
    Anh luôn nói dối như vậy. Tại sao lại không thành thật được chút nào chứ? Anh có biết một cô gái sẽ không giao cuộc đời mình cho một chàng trai khi họ không tin tưởng nhau không? Dù có yêu đối phương đến mấy cũng không thể làm khác được.
  • Sức khỏe Jungkook chưa ổn định nên tôi chỉ nói vậy rồi ra phòng bếp lấy cháo cho anh ăn. Những lời thật lòng của anh thì tôi sẽ nghe, còn không thì thôi.
  • Lisa
    Lisa
    Đừng để ý mấy lời tôi vừa nói. Anh ăn cháo đi.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chuyện lúc nãy sao? Em nói vậy đều đúng mà có gì sai đâu. Chỉ là hiện tại tôi không thể làm thế được. Em có thể... chờ tôi thêm chút nữa không?
  • Tôi không hiểu Jungkook bảo tôi chờ để làm gì, sao không phải bây giờ luôn mà cứ phải chờ.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi nghĩ mình không thể. Tôi luôn ao ước mình có một gia đình của chính mình, tôi thích những đứa trẻ. Khi tôi có con tôi sẽ nuôi dạy chúng thật tốt.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Vậy chúng ta có con trước đi.
  • Lisa
    Lisa
    Anh ăn đi không nguội mất ngon đó.
  • Tôi không muốn tiếp tục chủ đề này nữa. Với lại ai lại có con trước khi kết hôn chứ. Chuyện này có người thấy sẽ không quan trọng, nhưng tôi không muốn bố mẹ nghe những lời đàm tiếu của người ngoài. Họ không đáng phải nghe những điều đó.
  • Chẳng nói gì bố mẹ tôi, ngay cả các bậc cha mẹ khác cũng vậy thôi. Họ luôn muốn con mình những điều tốt đẹp, đi đến đâu cũng không phải nghe người khác nhắc đến con mình, dù có nói tới thì cũng là điều tốt cả thôi.
  • Giả sử không phải vì bố mẹ thì bản thân tôi cũng không cho phép mình làm như thế.
  • Không gian rơi vào im lặng, chỉ có tiếng động nhỏ của thìa múc cháo. Hai con người hai suy nghĩ riêng biệt, còn họ nghĩ gì thì chỉ mình họ biết.
  • . Em ăn gì chưa?
  • Tôi đang uống nước bỗng câu hỏi bất ngờ của Jungkook làm cho sặc cả nước, ho khan vài cái và suy nghĩ về lần cuối mình ăn cơm là lúc nào.
  • . Hình như là sáng hôm qua.
  • Tôi nói rất bình thản như đang nói về người khác chứ không phải là tôi vậy. Thế nhưng Jungkook lại lớn tiếng với tôi, sau đó giật dây truyền, xuống giường và kéo tôi ra phòng bếp.
  • Lúc tôi kịp phản ứng thì mọi chuyện đã rồi. Người bệnh lại đang chăm sóc cho người khỏe mạnh sao? Đâu có được, đâu có cái lý ấy.
  • Lisa
    Lisa
    Này anh vào trong nghỉ ngơi đi. Anh mà ở đây thêm chút nữa chắc chắn sẽ có chuyện đấy. Anh ngất ra đấy tôi không chịu trách nhiệm được đâu.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Tôi mới là người nên nói câu đó mới phải. Sao có thể ăn từ sáng hôm qua chứ? Cũng may thân thể của em tốt, nếu không tôi đã mang tội rồi.
  • Lisa
    Lisa
    Xem ra anh khỏe thật rồi. Nếu không anh sẽ chẳng nói những câu đó với tôi được đâu.
  • Tôi ăn no mới biết mình ăn được ba bát mì rồi. Đói quá nên tôi mới ăn được nhiều thế, bình thường đâu có thế. Tôi nhìn về phía Jungkook thấy anh đang nhìn tôi không chớp mắt, trong đầu nghĩ gì tôi biết thừa mà.
  • Lisa
    Lisa
    Chắc đói nên ăn gì cũng thấy ngon. Bình thường tôi không ăn nhiều như vậy.
  • Jungkook bĩu môi. Biểu hiện gì đây? Không tin lời nói của tôi à? Vậy ít nhất cũng phải nói với tôi một tiếng mới phải, đằng này còn bĩu môi nữa.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi nói thật mà. Anh phải tin tôi mới phải.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Tôi đâu có nói gì. Mập một chút cũng tốt.
  • Lisa
    Lisa
    Anh nói thật hay. Nếu anh muốn thì tự mập lấy. Tới lúc đó xem anh thấy tốt không.
  • Xì, tôi không thèm quan tâm tới Jungkook nữa. Cầm bát đũa đứng dậy rửa sạch chúng rồi mới đi ra ngoài lấy khăn tôi để trên ghế.
  • Tôi nói với Jungkook đi về nhưng anh nói chóng mặt, tôi không biết thật hay giả nữa, nhưng nhìn sắc mặt của anh nhợt nhạt thật. Vậy là tôi bất đắc dĩ ở lại.
  • Lisa
    Lisa
    Hay tôi đưa anh đến bệnh viện nhé. Sắc mặt của anh cực kỳ xấu đó.
  • Jungkook lấy cốc sữa tôi vừa pha xong uống hết cạn. Cũng may tôi pha nước vừa ấm, không thì lưỡi anh bỏng rát rồi. Có nhiều tiền cũng đâu chữa được, nhất là khi ở nơi nhạy cảm như thế. Muốn uống cũng phải thử xem nóng không chứ.
  • Lisa
    Lisa
    Uống chậm thôi. Có ai tranh với anh đâu. Anh mặc áo khoác mặc vào rồi tôi đưa anh vào viện.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Tôi uống sữa cô pha xong khỏe hơn rồi. Không cần đến bệnh viện đâu. Ở đó chỉ dành cho những người không biết gì nữa thôi.
  • Lisa
    Lisa
    Được, nhưng đừng để bản thân ngất đi rồi mới vào đó nhé.
  • Một lần nữa tôi ngủ ở nhà Jungkook, nhưng lần này đặc biệt hơn là tôi phải ở trong canh chừng anh.
14
Chương 20: Mập một chút cũng tốt