Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi / Chương 14: Cái đệm thần kỳ
Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Tôi kiên quyết không lên xe rồi mà Jungkook vẫn bắt ép tôi lên cho bằng được. Không xuống xe được tôi cũng không có ý định hỏi chuyện anh sao lại coi tôi như trò đùa, vậy chẳng khác nào tôi tự vả vào mặt mình.
  • Lisa
    Lisa
    Mở cửa ra. Anh làm vậy là phạm pháp khi chưa được sự đồng ý của người khác đấy.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em đâu phải đồ vật mà nói được đồng ý hay chưa đồng ý để tôi mang đi.
  • Được lắm, cứ cho tôi không nói lại được anh đi, nhưng tôi không có ý định thỏa hiệp.
  • Tôi mở cửa nhưng nó đã bị Jungkook khóa lại. Nó cũng chọc thủng quả bóng bị thổi căng trong tôi.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi hỏi lần cuối anh có thả tôi ra hay không?
  • Bây giờ nhất quyết tôi không thỏa hiệp hay nói cái gì với anh. Tôi ngốc thật nhưng không ngốc tới mức khi biết người khác xỏ mũi vẫn nghe nói gì thì nói. Bị một lần quá đủ rồi, tôi phải tỉnh táo trong lúc này và những lần sau tiếp xúc với anh. Tôi biết muốn trốn tránh cũng không được nữa rồi. Chỉ là khi biết anh luôn giả vờ với tôi suốt thời gian qua khiến tôi không có cách nào chấp nhận được.
  • Jungkook không trả lời mà trực tiếp khởi động xe phóng đi, tôi chưa muốn chết nên không cướp tay lái hay làm loạn, mà đơn giản chỉ đưa mắt ra ngoài như chưa có chuyện gì xảy ra.
  • Biết là không thoát khỏi móng ngựa tôi cũng không hòa hoãn mà nói chuyện với anh, chỉ lấy chăn ra rồi lên giường ngủ, ngay cả mùi thức ăn thơm ngon cũng không thèm ngó tới. Nghĩ gì mua chuộc cô bằng cách đó, còn lâu, đói chết cũng không ăn.
  • Nửa đêm bụng réo liên tục làm tôi không thể ngủ được, định mò mẫm dậy thì thấy Jungkook ngủ ở bên dưới tôi. Tôi cẩn thận không gây động tĩnh gì đến anh, thức ăn và đồ uống vẫn được Jungkook để đó. Đang đói nên tôi chỉ việc anh thôi. Nói gì người nào đó cũng để cho tôi mà, trước mặt không ăn thì sau lưng sao không đánh chén được chứ, kẻ ngốc mới làm như vậy thôi.
  • Ăn no rượu say giờ chỉ đi ngủ nữa thôi là được việc, nhưng do nửa tỉnh nửa mê tôi vấp vào thứ gì đó non mềm, êm êm. Kiểu này là tôi muốn ngủ luôn chứ đừng nói trèo lên ghế nữa.
  • Mắt tôi nhắm tịt nhưng tay lại không chịu ở yên mà lần sờ loạn xạ. Có thứ gì rắn rỏi làm người khác muốn sờ mãi, để xem còn gì thấy đáng khám phá nữa không.
  • Tay tôi cầm phải cây gậy vừa cứng lại vừa nóng rát. Hay thật ta. Ở đây có thứ còn tốt hơn ghế, tốt hơn cả giường. Thích thật đó, mai tôi cũng phải tìm mua một cái về dùng mới được.
  • Mắt nặng hơn tạ tôi cố mở to ra xem vật thể lạ đó là gì mới biết đường mua được. Tôi mở to mắt đến hết buồn ngủ luôn, cũng nhớ ra từ lúc nào Jungkook ngủ dưới chỗ tôi. Nhìn xuống bên dưới tay tôi đang cầm tôi rất muốn độn thổ khi cầm chúng của ấy. Tôi vội buông tay ra, hận không thể giết chết mình được ngay bây giờ. Tôi đưa mắt lên xem người ấy có tỉnh lại hay không.
  • Á, tôi đi chết đây. Tôi cười như không cười rồi muốn trèo xuống người Jungkook, nhưng phần eo tôi đã bị anh ôm chặt đến cả cử động cũng khó, tôi đè tay lên ngực anh để thoát khỏi vòng tay đó. Dĩ nhiên lần này cũng chẳng khác lần trước là bao.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Đánh thức con thú trong tôi rồi muốn chạy.
  • Lisa
    Lisa
    Anh nói gì tôi không hiểu.
  • Jungkook lật người tôi lại, nụ cười có chút tà ác.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Nếu em không hiểu tôi sẽ giúp em.
  • Jungkook dần cúi đầu xuống khi môi tôi và môi anh dần chạm vào nhau thì tôi quay mặt đi. Vậy mà anh lại hôn nhẹ vào má tôi thật nhẹ. Tôi không vui mừng, ngược lại tôi lau đi thật mạnh.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em ghét tôi thế à? Tôi đã giữ lời hứa đến tìm em rồi mà.
  • Lisa
    Lisa
    Anh đang nói chuyện gì tôi không hiểu. Giám đốc Jiho nhầm lẫn gì chăng?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Đúng là em đang giận tôi rồi. Nhìn tôi này, và nói xem tôi phải làm gì em mới tha thứ cho tôi.
  • Lisa
    Lisa
    Đúng là anh có vấn đề rồi. Anh và tôi không có mối quan hệ gì thân thiết, cũng chẳng có gì để tôi tha thứ cho anh. Hơn nữa anh còn có người yêu rồi. Vậy nên xin anh hãy tự trọng.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Jisoo không phải người yêu tôi, cô ấy chỉ đang đùa với em thôi.
  • Lời này nghe thật chối tai làm sao. Tên anh thực chất là gì tôi còn không biết. Vả lại Jisoo đâu biết tôi mà làm mất chuyện dỗi hơi đó. Nghe chẳng có cơ sở và có lý gì cả.
  • Tôi lười tranh luận với anh lắm rồi. Ai mà biết được trong lời anh nói có bao nhiêu phần là đúng chứ. Tốt nhất không đôi co với người như này.
  • Tôi vùng vẫy như cá muốn xuống nước để thoát khỏi tình cảnh này. Kiểu này muốn ngủ cũng khó lắm vì đâu còn biết buồn ngủ là gì nữa. Cơ mà tôi sẽ không hít thở chung bầu không khí với anh đâu, nên tôi bước vào phòng anh và thông báo trước khi đóng cửa.
  • Lisa
    Lisa
    Tôi sẽ ngủ trong phòng, cho nên anh cứ tận hưởng không gian ở đó đi.
  • Hứ, để xem anh còn làm tôi thiếu chút nữa là ngất được nữa không.
14
Chương 14: Cái đệm thần kỳ