Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Các trang sức mà bố chồng tôi đem ra đấu giá đúng là có giá trị rất lớn, càng về sau trang sức càng đẹp hơn, nhất là món cuối cùng được đem lên. Là sợi dây chuyền được bố chồng tôi dày công thiết kế nó, đặc biệt nó chỉ có một. Vậy nên khi nó được đưa lên tất cả những người ở đây ai cũng phải trầm trồ, ngay cả tôi cũng không thể rời mắt.
  • Điểm khởi đầu của đấu giá với con số 50 triệu won, vậy mà những người ở đây lần lượt trang nhau từng con số. Nếu bố chồng tôi bán được bộ trang sức này, chẳng phải trong một đêm ông sẽ thành tỷ phú rồi sao? Tiền dùng cả đời cũng không hết là thật. Không khéo tôi cho một trong ba đứa con đi ở với ông bà nội thôi.
  • Không khí trong phòng càng ngày càng nóng tôi nói nhỏ với chồng.
  • Lisa
    Lisa
    Anh nghĩ có nên để Nari đi ở với ông bà không?
  • Jungkook khó hiểu, con là của vợ chồng anh cũng không có gì quá bận sao phải để cho ông bà chăm sóc khi vợ chồng anh thừa khả năng nuôi chứ.
  • Anh không nói điều ấy ra mà hỏi ngược lại.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em nỡ xa con bé sao?
  • Lisa
    Lisa
    Dĩ nhiên là không, nhưng để con bé không phải lo lắng tiền bạc về sau thì dù có nhớ cũng phải chấp nhận thôi.
  • Vẻ như lúc này anh mới hiểu hàm ý trong câu nói của vợ. Jungkook bật cười, đặt tay lên vai vợ nói vô cùng bình thản.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Bố mà biết em nhắm đến tài sản của bố thì ông ấy sẽ cắt cổ em đó.
  • Tôi lại không chút sợ hãi với sự đe dọa đó của anh. Một điều có thể chắc chắn là bố chồng sẽ không tiêu hết số tiền ông đang có khi chết, chi bằng để không đó làm gì cho nó phí ra. Tốt nhất vẫn nên cho con cháu hưởng.
  • Lisa
    Lisa
    Tí nữa em đi xin bố lấy vài triệu.
  • Từ bao giờ vợ anh lớn gan thế nhỉ? Còn đòi đi xin tiền bố chồng nữa. Để xem lát nữa vợ anh có dám xin tiền bố chồng không? Không khéo bố anh nghĩ anh để con dâu ông thiếu thốn đến mức phải đi xin tiền thì dở.
  • Tôi bắt đầu không yên phận mà nói tiếp.
  • Lisa
    Lisa
    Sao anh không biết theo sau bố học hỏi. Ngành này chẳng phải nhiều tiền hơn ngành anh đang làm sao?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em có muốn so khối tài sản của anh với bố không? Chênh lệch nhau không quá nhiều đâu.
  • Tôi nhìn Jungkook với ánh mắt nghi ngờ. Làm gì có chuyện đó. Mỗi lần bố chồng tôi mở cuộc đấu giá như này chẳng phải sẽ thu lợi nhuận về nhiều lắm sao. Giờ anh nói khối tài sản hai người không chênh lệch nhau là bao, ai mà tin được chứ.
  • Giả sử có muốn hoặc đúng như những gì anh nói thì tôi cũng đâu dám hỏi. Tốt nhất vẫn nên xem buổi đấu giá cho xong.
  • Xem xong tôi nhận ra người giàu sẽ càng giàu hơn, nhất là khi họ vung tay không tiếc chút nào.
  • Sợi dây chuyền tinh xảo kia được một người nước ngoài mua với giá 100 triệu đô la mỹ. Tôi không khỏi cảm thán sự giàu có của họ. Chắc chắn lợi nhuận của nó sẽ tăng hơn nữa khi ông ta bán ra.
  • Người làm ăn có suy tính của họ. Không có lợi sẽ không đầu tư, nhất là với mấy đồ trang sức nằm một chỗ như vậy.
  • Mấy trang sức tiếp theo được lấy ra cũng không kém phần đẹp đẽ. Đáng chú ý nhất tôi thấy đó là đôi bông tai với tên gọi "tình yêu vĩnh cửu", nó được lấy từ máu thiên nga giống như giọt nước lấp lánh nằm giữa quả cầu pha lê.
  • Tôi thấy nó không chỉ đẹp mà vì nó là biểu tượng của tình yêu nên tôi mới thích nó. Tôi muốn tình yêu của chúng tôi mãi vĩnh cửu như cái tên bông tai trên sân khấu vậy.
  • Giống như mọi lần, đôi bông tai được lấy ra ngay lập tức được người ta trả giá. Thời điểm bắt đầu là 3 triệu won, sau đó tăng cao đến 20 triệu, có lẽ vì cái tên của nó được người ta muốn mua về cho người con gái của mình. Từ nãy tới giờ đều là đàn ông trả tiền, có một hai người phụ nữ. Điểm cuối cùng của đấu giá đã lên tới con số 30 triệu.
  • Người dẫn đọc tới lần thứ nhất tôi bắt đầu thấy sốt ruột. Tiền Jungkook đưa tôi cầm có hơn số đó, nhưng chẳng lẽ tôi lại lấy nó đi để mua món trang sức đó. Tiếc lắm, chi tiêu gì tôi cũng phải suy tính, cái gì tiết kiệm được thì tiết kiệm. Kiếm tiền khó lắm chẳng đùa đâu, mà còn mình anh nữa.
  • Tôi đành buông tay không nghĩ ngợi đến nó nữa. Tình yêu của tôi và Jungkook không phải lấy thứ gì để minh chứng, miễn sao trong trái tim chúng tôi luôn có nhau là được.
  • Bỗng nhiên bên cạnh tôi phát ra giọng nói quen thuộc khi người phía trên chốt lần cuối.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    35 triệu.
  • Tôi hoảng hốt cực độ. Jungkook đang làm gì vậy chứ? Anh lấy đâu ra số tiền lớn như thế, anh tính mua bông tai này xong rồi cả nhà đi ăn mày chắc. Tôi có thể chịu khổ cùng anh, có khổ thế nào cũng vượt qua được, nhưng riêng con phải để chúng phát triển trong môi trường tốt nhất.
  • Dưới con mắt nhiều người đang đổ dồn về phía chúng tôi thì tôi chỉ có thể cười một cách lấy lệ. Trong lòng có bao nhiêu điều muốn nói với Jungkook nhưng đành phải kìm lòng xuống, bởi lẽ tôi biết bây giờ không phải là lúc tranh cãi nhau ở đây.
  • Một người đàn ông cũng tầm tuổi chúng tôi, vẻ như anh ta đã hạ quyết tâm lấy bằng được đôi bông tai đó nên đã hào phóng đưa ra với mức giá 40 triệu. Giá trị này chắc chắn lớn hơn những gì đôi bông tai mang lại.
  • Tôi đang sợ Jungkook vì có được đôi bông tai đó mà bất chấp đúng sai để mua nó. Cũng may anh biết điểm dừng và đôi bông tai kia được người đàn ông sở hữu trong tay. Tôi thở phào nhẹ nhõm, cũng không muốn xem tiếp nữa. Lỡ may Jungkook nổi hứng thú lên lại chi hết số tiền tôi đang cất giữ thì toi.
  • May sao phiên đấu giá nhanh chóng kết thúc.
  • Bố chồng gọi vợ chồng tôi đi rồi ông giới thiệu vài người. Tất cả đều là những người máu mặt trong giới thị trường.
  • Vẻ như Jungkook hợp với mấy chuyện này hơn nên tôi ra chỗ khác để họ nói chuyện.
  • Buổi đấu giá cũng kết thúc. Bố chồng vẻ như rất vui nên uống say Jungkook phải đỡ lấy ông lên xe rồi đưa về nhà chúng tôi. Tôi cũng không nhắc lại chuyện ở buổi đấu giá, không mất tiền là vui rồi rồi.
  • Thế nhưng Jungkook vẫn suy nghĩ về chuyện đó. Anh muốn tặng vợ thứ gì đó để làm kỷ niệm, chỉ là anh thấy đôi bông tai đó không đáng giá với số tiền được bỏ ra.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Để lúc nào đó anh lấy đôi bông tai khác cho em nhé.
  • Lisa
    Lisa
    Em đâu có đòi hỏi. Ngược lại còn sợ anh chi số tiền lớn để mua nó kìa. Nếu anh trúng thầu thật thì em cũng không cho anh tiền mua nó đâu.
  • Tôi không phải người làm ăn, càng không hiểu thị trường nó biến động thế nào, nhưng tôi biết mình không nên bỏ ra số tiền khổng lồ để mua mấy thứ trang sức đó. Có tiền nhiều hơn nữa tôi vẫn nghĩ vậy thôi.
  • Hình như Jungkook nhận ra tôi thích đôi bông tai ấy nên mới muốn đấu giá. Vậy là một phần trách nhiệm thuộc về tôi rồi.
  • Nghĩ vậy tôi liền an ủi chồng.
  • Lisa
    Lisa
    Em chỉ thấy tên nó hay nên thích thôi. Chứ thật tình em không có ý định mua nó. Mọi chuyện em nói đều là thật.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em biết không, anh may mắn tới mức nào khi cưới được người vợ lúc nào cũng nghĩ chu toàn. Chỉ là đợt này anh có chút khó khăn nên mới để vụt mấy nó. Sau này anh nhất định sẽ bù đắp cho em thật nhiều.
  • Lisa
    Lisa
    Nói vậy anh có quỹ đen hả? Ở đâu, khai mau!
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Có đồng nào chẳng đưa hết cho em còn đâu.
  • Lisa
    Lisa
    Sao em nghe như kiểu anh đang trách em ấy nhỉ?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Hoàn toàn không.
  • Tôi cười trong hạnh phúc.
14
Chương 132