Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Nôn được thứ chất lỏng kia ra và nghỉ ngơi được chút ít tôi thấy mình đến tám chín phần tỉnh táo hoàn toàn. Quay sang nhìn Jungkook lại thấy anh có phần lờ mờ, mệt mỏi hơn khi nãy.
  • Lisa
    Lisa
    Anh nghỉ ngơi đi, để em lái phụ cho.
  • Jungkook mặc dù đang rất mệt, chỉ muốn nhắm mắt ngủ lấy một giấc, nhưng khi nghe thấy vợ nói câu đó anh bất giác mỉm cười, anh gắng gượng chống đỡ đến tận bây giờ chẳng lẽ một đoạn đường nhỏ xíu phía trước anh lại không đi được nữa.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Chồng em sẽ đưa em về đến nhà an toàn. Việc của em bây giờ là nghỉ ngơi lát nữa sẽ mệt đấy.
  • Bất giác không biết tôi nghĩ gì mà hai má đỏ ửng lên. Jungkook cũng vì thế mà được một phen trêu chọc.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Xem ra tâm hồn vợ anh không trong sáng lắm đâu.
  • Lisa
    Lisa
    Cái gì mà không trong sáng? Nếu có cũng bởi sống với anh lâu ngày bị nhiễm bệnh của anh thôi.
  • Tôi không chút do dự phản bác, lời tôi nói không có một câu sai nào nên chẳng có gì sợ hay không sợ cả.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Cũng biết trả treo với anh rồi cơ.
  • Nói rồi Jungkook không kìm được bật cười. Sống với nhau dù tính tốt hay tính xấu cũng đều bị lây cả thôi. Nhất là khi những người yêu nhau càng bị lây nhiễm nhanh hơn.
  • Chuyện gì chứ chuyện này thì đơn giản, ngay cả anh còn thấy đúng huống chi là tôi. Chưa kể anh đang cười vui vẻ vậy thì tâm trạng phải nói là cực kỳ tốt. Như vậy cũng tốt, hiếm khi anh được như ý tôi cũng chẳng nên làm mất hứng của anh làm gì.
  • Về đến nhà Jungkook lết thân thể nặng nề của mình lên phòng, thả toàn thân xuống chiếc giường rộng lớn.
  • Tôi đi sau anh vài bước thấy cảnh tượng đó liền hoảng hốt chạy lại xem tình hình.
  • Lisa
    Lisa
    Jungkook, anh sao vậy? Đừng làm em sợ.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Rượu giờ mới phát huy tác dụng thôi. Thuốc giải của em chỉ chống đỡ được đến đó.
  • Anh nhìn thấy thứ màu trắng dưới đáy ly nên vừa xong ly đó anh liền lấy rượu rót vào, như vậy mới không bị người ta phát hiện, cũng may có thuốc giải rượu của cô bỏ vào, nếu không cho dù anh có tửu lượng tốt đến đâu cũng không chống đỡ được khi uống nhiều như thế.
  • Đây chẳng khác nào anh uống được thì vẫn uống được, chỉ là say về sau mà thôi. Đại loại hàm ý trong câu nói là thế.
  • Tôi từ trong nhà tắm đi ra với chậu nước ấm, lau mặt cho Jungkook xong cảm thấy anh mặc bộ đồ này đi ngủ chắc chắn sẽ không thoải mái, cho nên tôi chạy tới tủ đồ lấy bộ đồ thoải mái ra thay cho anh.
  • Mà chuyện cởi đồ tôi cho anh tôi chưa làm bao giờ, bây giờ thì là trường hợp ngoại lệ, bất khả kháng lắm mới làm đó.
  • Gương mặt Jungkook đẹp như tạc tượng thì cơ thể anh chẳng kém hơn là bao. Cơ bắp cuồn cuộn, vòm ngực săn chắc, nhất là người anh em đó của anh càng làm người ta nghĩ đến chuyện xấu. Không phải tôi chưa từng nhìn thấy, hoặc chưa từng chạm vào, mà còn rất nhiều lần bị vật đó làm cho tê dại vừa muốn chửi lại vừa có cảm giác sung sướng.
  • Dĩ nhiên tôi là vợ hợp pháp có thể chạm vào chỗ nào của anh thì tôi chạm, nhưng tôi sẽ không làm như vậy. Nếu muốn tôi đã đường đường chính chính sờ mó lúc anh tỉnh táo chứ đâu cần thiết lúc anh say ngoắc cần câu này.
  • Mặc đồ cho Jungkook xong tôi cho quần áo anh vào máy giặt. Trước khi đi tôi đã tắm, giờ muộn tôi cũng chẳng có hứng thú tắm lại làm gì, vả lại tắm đêm hoàn toàn không tốt nên tôi tránh cho những điều không hay ấy xảy ra.
  • Vì Jungkook đã ngủ say còn không biết trời đất là gì nên tôi cởi đồ luôn ở ngoài. Ba đứa con đã có ông bà ngoại cho, mới vừa rồi tôi cũng gọi đi thăm tình hình rồi nên là đặc biệt yên tâm không ai thấy tôi thay ở luôn tại phòng.
  • Cái cảnh mà người con gái chắc không có ai nhìn thấy lại chiếm trọn trong đôi mắt người đàn ông đang nằm trên giường.
  • Tối nay vợ anh lại bạo gan thay ngay quần áo trước mặt anh thế này thật là hiếm có, hay nghĩ anh đã say nên không hay biết gì nữa.
  • Đã vậy, anh cứ thưởng thức cảnh sắc có một không hai này thôi.
  • Kỳ lạ thay tôi cứ cảm thấy có ai đó đang nhìn chằm chằm vào mình. Với sự nghi ngờ tôi ngước mắt lên, vừa vặn chạm phải ánh mắt đang chăm chú nhìn tôi kia. Theo phản ứng tự nhiên tôi hét lên một tiếng thất thanh, xoay người lại nhanh chóng mặc đồ vào người.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Có gì mà em làm ầm lên thế? Làm như anh là kẻ trộm không bằng.
  • Lisa
    Lisa
    Anh chưa ngủ sao?
  • Rõ ràng tôi thấy anh bất tỉnh nhân sự nên mới thay đồ ở đây, ai ngờ anh vẫn mở mắt thau láu ra ở đó, không biết nhìn tôi từ lúc nào rồi. Biết thế tôi đã không chủ quan rồi. Giờ nói gì cũng không kịp nữa. Cứ cho là đây không phải lần đầu anh nhìn thấy cơ thể tôi đi, nhưng nói thật tôi vẫn rất ngại, còn là mở đèn sáng nữa chứ.
  • Bây giờ Jungkook không có tâm trạng để ý đến sự thẹn thùng kia của vợ mà cất giọng có hơi say của mình lên.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Giúp anh lấy cốc nước.
  • Chuyện lúc nãy tôi vẫn có chút giận, nhưng vợ chồng mà đâu ai giận được lâu đâu, trừ phi không có tình cảm với người kia, mà vợ chồng tôi lại không như thế.
  • Tôi rót nước mang đến trước mặt anh quan tâm hỏi.
  • Lisa
    Lisa
    Anh thấy khá hơn chưa?
  • Jungkook uống cạn cốc nước tôi rót cho anh hết trong một nốt nhạt, lúc này tâm trạng rất tốt nên chất giọng trả lời cũng tốt lên trông thấy.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Cực kỳ tốt. Mà sao lúc nãy em lại la lớn thế, sắp thủng màng nhĩ anh luôn rồi này.
  • Lisa
    Lisa
    Con khỉ nhà anh ấy. Giọng em có sức công phá thế anh đã chẳng toàn vẹn sống thảnh thơi thế.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Nội công anh thâm hậu nên mới trấn áp được nó thôi.
  • Tôi nhận ra Jungkook không dậy thôi mà đã dậy là miệng lưỡi linh hoạt không ai địch nổi. Cơ mà cách nói chuyện khác lạ, cũng hay ho đấy.
  • Lisa
    Lisa
    Anh đã nói vậy, có phải chúng ta nên thử lần nữa không?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Bắt đầu từ cảnh em thay đồ?
  • Đầu óc chỉ vậy là giỏi.
14
Chương 130