Tổng Tài Đại Nhân Kết Hôn Với Em Đi
  • Lisa
    Lisa
    Anh có nhanh không thì bảo.
  • Rõ ràng Jungkook đang cố tình, anh khơi gợi dục vọng trong tôi xong lại định thôi à. Chắc chắn là không, nhưng anh thế này không tiến cũng chẳng lùi làm tôi rất khó chịu. Lúc này tôi mới biết người đàn ông này đáng ghét đến thế nào.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Mới đó đã không chịu được rồi sao?
  • Một khi cung đã bắn ngay cả trời cũng không chịu được chứ đừng nói là vợ anh, nhưng anh muốn nghe vợ cầu xin một tiếng cơ. Vợ khó chịu thì anh cũng khó chịu lắm, anh còn đang kìm hãm con quái thú gần chết rồi đây. Ai bảo cơ thể vợ anh quá kích thích làm gì chứ.
  • Sợ rằng không chỉ anh mà bất kể người đàn ông nào chạm vào cơ thể cô cũng sẽ có suy nghĩ như anh thôi.
  • Anh sẽ để người đàn ông khác chạm vào người vợ anh sao?
  • Tất nhiên là không rồi.
  • Kẻ nào dám động một ngón tay vào vợ anh thì kẻ đó sẽ phải trả giá bằng cả tính mạng. Về điểm này anh có thể chắc chắn.
  • Tôi dùng sức đẩy anh ra nhưng chẳng có sức lực nào, ngược lại còn như vuốt ve vòm ngực của anh, tôi bất lực quay mặt đi hướng khác không thèm nhìn anh nữa.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Giận rồi sao? Nhưng em giận lúc này chẳng thay đổi được gì đâu.
  • Anh khẽ nhấc thân dưới rồi ấn phập xuống một cái. Do bất ngờ hoặc là cơ thể tôi đang khó chịu, nhưng một lần đó là chưa đủ, hành hạ tôi thế này trở thành niềm vui của anh rồi à?
  • Nghĩ vậy, tôi ấm ức đến bật khóc.
  • Lisa
    Lisa
    Anh tránh ra để cho tôi ngủ.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Cầu xin anh khó đến vậy sao? Rõ ràng em cũng muốn mà.
  • Jungkook thở dài, cúi đầu xuống phủ lên môi cô gái một nụ hôn nồng ấm.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Được rồi. Chúng ta tiếp tục, nhưng không được nói anh bắt nạt em cũng như anh là lưu manh đâu đó.
  • Anh muốn trừng phạt cô một chút nhưng ngay cả như thế cũng không được. Bởi lẽ nước mắt của vợ làm anh mềm yếu, chỉ một lời nói như oán trách của cô cũng khiến anh đau lòng mà không nỡ trêu đùa với cô nữa.
  • Đúng là vợ anh luôn là nhất.
  • Chuyện này... anh vẫn để tâm sao?
  • Đàn ông mà nhỏ mọn quá rồi.
  • Suy nghĩ đó của tôi vội biến mất khi Jungkook như con ngựa chiến thuần tốc chạy nhanh trên thảo nguyên, sự khó chịu ban nãy của tôi đã biến mất, thay vào đó là tôi không bắt kịp tiến độ của anh.
  • Lisa
    Lisa
    Jungkook, chậm lại!
  • Khi nói câu này tôi chẳng mấy hi vọng anh sẽ có chút lưu tình mà nhẹ tay, nhưng thật không ngờ anh lại giảm tiến độ xuống rất là phù hợp luôn. Có phải anh cảm thấy có lỗi vì chuyện mình làm không?
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Em có biết anh yêu em nhiều đến nhường nào không?
  • Giọng nói khàn đục, đôi tay thuần thục xoa nắn vật đẫy đà. Lời đàn ông không đáng tin, chỉ là đối với anh tôi lại tin tưởng một cách vô điều kiện.
  • Vốn dĩ anh khiến tôi tin tưởng như thế là bởi trong suốt thời gian tôi mang thai anh tự cấm túc bản thân, thủ tiết còn hơn con gái. Nếu là người khác thì anh ăn tạp nham bên ngoài rồi. Miễn sao vẫn tốt với vợ con là được, còn anh có bao cô gái vây quanh, sắc đẹp của họ có khi còn hơn tôi, vậy mà anh vẫn chỉ có mình tôi. Kiếm được người đàn ông thế này trên đời đúng là cực kỳ khó, ông trời ưu ái cho tôi lắm mới gặp được anh.
  • Lisa
    Lisa
    Cảm ơn anh đã đến bên em.
  • Tôi vòng lấy cổ anh, chủ động trao cho anh nụ hôn. Ngay lập tức Jungkook đáp lại nụ hôn ấy, thật dịu dàng, thật tình cảm.
  • Một lần nữa lại một lần nữa, chúng tôi cứ mãi hòa quyện vào làm một, cho đến khi gần trời sáng tôi không thể chống chọi thêm với cơn buồn ngủ liền thiếp đi.
  • Khi tỉnh lại việc tôi bước xuống giường khó khăn tới mức làm tôi phát khóc, nhìn trên người mình chỗ nào cũng đầy dấu hôn làm tôi nhớ tới sự điên cuồng ấy. Tôi chỉ có thể mặc bộ đồ kín cổng cao tường để không ai nhìn thấy, cũng không chạy lăng xăng ra ngoài mà toàn tâm toàn ý ở cùng con.
  • Dấu ấn trên người mãi chưa tiêu tan làm tôi không khỏi phàn nàn với Jungkook, lời xin lỗi của anh gần như vô tác dụng khi anh chẳng biết chừng mực là gì.
  • Lúc sau tôi đổi chủ đề hỏi về chuyện công ty, anh nói tạm thời là ổn thỏa nhưng kẻ bị anh đưa ánh sáng chỉ là thế thân, còn kẻ đứng phía sau vẫn đang âm thầm quan sát. Theo như lời anh nói thì có vẻ đã biết kẻ đứng sau, chỉ là tôi không hiểu vì sao anh không lật mặt kẻ đó ra ánh sáng.
  • Jungkook nhìn vợ đầy tình cảm, kiên nhẫn giải thích.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Anh muốn họ nới lỏng cảnh giác, có vậy anh mới có thời gian chạy tay chân của hắn ta. Nếu đụng vào hắn bây giờ chẳng khác nào anh tự đang tìm đến chỗ chết.
  • Lisa
    Lisa
    Là kẻ nào lại có thế lực lớn như thế?
  • Câu hỏi của vợ Jungkook không tính trả lời thật lòng, nếu có cũng chỉ một nửa thôi. Vợ anh biết không lo lắng ít cũng lo lắng nhiều, chi bằng anh giảm đi một nửa lo lắng của cô chẳng tốt hơn sao.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Đúng là lớn, nhưng anh có tính toán cả rồi. Em yên tâm, còn Aron tới giúp anh nữa mà.
  • Nếu anh có Aron tới giúp thì tôi yên tâm hơn rất nhiều, hai người họ kết hợp ăn ý nên là chắc chắn sẽ không có vấn đề gì xảy ra đâu.
  • Để chào đón mọi người trở lại làm việc Jungkook đã mở tiệc, anh muốn tôi đi cùng nên nhờ bà ngoại chăm sóc con, bà nội đã trở về Mỹ khi nghe nói chồng bị cảm. Thật tình chúng tôi còn chưa có thời gian dẫn mẹ chồng đi chơi nữa. Jungkook nói khi sắp xếp xong chuyện này anh sẽ đích thân đi qua bên đó đón bố mẹ sang chơi.
  • Trong bữa tiệc Jungkook uống không ít, thậm chí có người mời anh còn đỡ thay cho tôi uống. Cứ vậy anh sẽ say mất. Tôi không nhịn được mà uống vài ly, quả thật lâu lâu mới uống mà còn rượu mạnh thì tôi gần như bó tay luôn. Mới đó đã thấy người lâng lâng, muốn nôn những thứ vừa cho vào bụng nôn hết ra ngoài.
  • Khi tôi định bỏ chạy lên xe để đợi Jungkook thì hai ba người đi tới, nếu không có Wang Su chắc chắn tôi sẽ để mình Jungkook đối phó, nhưng anh cũng uống nhiều sợ rằng không còn quá tỉnh táo nên tôi cố kìm chế những thứ đang sôi sục trong bụng mà nán lại.
  • Wang Su
    Wang Su
    Ngại quá giờ mới đến mời rượu vợ chồng sếp được. Tôi có thể kính anh chị một ly được không?
  • Rõ ràng là cố tình, đúng hơn hắn thấy thời cơ đã chín muồi nên mới xuất hiện vào thời điểm này, dù say nhưng đầu óc tôi vẫn rất tỉnh táo. Hi vọng Jungkook cũng sẽ như vậy.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Được thôi. Cậu đứng đâu mà nãy giờ tôi không thấy vậy? Lẽ ra cậu phải là người đứng đây đỡ rượu cho tôi mới phải.
  • Lisa
    Lisa
    Để tôi lấy rượu cho.
  • Biết trước là sẽ có chuyện thế này nên tôi thủ sẵn thuốc giải rượu trong người, bỏ viên thuốc vào ly tôi rót rượu lắc lắc vài cái rồi cầm về chỗ cũ.
  • Wang Su
    Wang Su
    Phiền chị quá. Để em!
  • Khay rượu bị Wang Su cướp, trong tích tắc tôi không còn biết ly nào có thuốc nữa. Trong lòng lo lắng sợ hắn sẽ phát hiện, đúng hai ly ở cạnh một trong hai sẽ là ly có thuốc. Jungkook để Wang Su cầm ly rượu trước, ly còn lại là của anh.
  • Wang Su
    Wang Su
    Vẫn còn thiếu một ly, chị dâu... chị không uống sao?
  • Tôi không kịp lên tiếng Jungkook đã cướp lời.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Vợ tôi uống vài ly rồi. Để chút nữa còn lãi xe trở tôi nữa. Tôi uống với mọi người là được rồi.
  • Wang Su
    Wang Su
    Anh đó tổng giám đốc, anh bảo vệ chị ấy làm người khác ghen tị vì chưa có ai mắt mù để yêu đây.
  • Lisa
    Lisa
    Cậu thật biết nói đùa, là cậu chưa muốn nên mới chưa có chứ. Một khi bật đèn xanh khối cô giơ tay để được làm bạn gái cậu ấy chứ.
  • Wang Su
    Wang Su
    Hai đánh một không chột cũng què. Em không nói lại hai người.
  • Lisa
    Lisa
    Cậu đâu có đứng một mình, còn vẫn chưa hài lòng thì tôi sẽ uống với cậu.
  • Tôi vừa nói xong Jungkook đã uống cạn, sau đó nhanh chóng rót vào ly thêm một ly nữa. Nước cờ của anh quá nhanh quá nguy hiểm làm ai nấy đều không kịp trở tay. Điều đó càng không có lý do khiến cho Wang Su ép tôi uống nữa.
  • Chất lỏng càng ngày càng ngấm vào người khiến tôi hoa mắt, đứng cạnh Jungkook nghe câu được câu không. Khi ra về tôi phải để anh dìu, xem ra anh uống đúng ly có thuốc giải rượu, nếu không cả hai chúng tôi khó mà bảo toàn tỉnh táo bước ra đó.
  • Jung_kook
    Jung_kook
    Lisa, em thấy mình ổn không?
  • Lisa
    Lisa
    Tàm tạm.
  • Nói xong được hai chữ đó có một thứ cứ cuộn trào lên, tôi đẩy Jungkook ra rồi chạy sang góc nôn trận hồng thủy, tôi còn tưởng ra cả ruột gan hết rồi cơ. Nôn xong trong khoang miệng tôi còn vương lại mùi ghê gớm. Cũng may Jungkook lấy nước đâu ra nhanh đưa đến cho tôi chai nước, khi chai nước gần hết tôi cũng thấy mình khá hơn nhiều.
  • Lúc tôi cùng Jungkook định lên xe thì Wang Su cũng ra về, nhìn dáng vẻ của hắn xem ra không khá hơn là bao, tôi lại thấy cực kỳ hài lòng về chuyện đó.
  • Nói chuyện đôi ba câu rồi ai nấy ra về nhà người đó.
14
Chương 129